Chương 100.3: Câu Chuyện Của Bọn Họ Sẽ Còn Tiếp Tục

Theo câu nói của Mạnh Thiểu Du, Trầm Thiểu Sinh bèn nhìn về phía cây kiếm trong tay cậu.

Thanh kiếm này là một thanh cổ kiếm do Dư Giang Hòa mua về để làm vũ khí cho Mạnh Thiểu Du, nó cũng chính là vũ khí mà đạo nhân đời trước đã sử dụng để phong ấn Trầm Thiểu Sinh.

Nhìn thấy thanh kiếm này, Trầm Thiểu Sinh chợt cảm thấy vết thương cũ trên người có phần đau đớn.

Trong lúc hắn đang thất thần, Mạnh Thiểu Du bèn nhân cơ hội mà nâng kiếm bổ về phía hắn! Lần này Trầm Thiểu Sinh không kịp tránh né, bị mũi kiếm sắc bén đâm rách bả vai.

Mạnh Thiểu Du lại thừa dịp đâm tiếp, nhưng lần này Trầm Thiểu Sinh đã phản ứng lại, hắn vội vàng tránh thoát, thanh kiếm cứ thế đâm vào khoảng không.

Trầm Thiểu Sinh ôm sắc mặt giận dữ, hắn chợt vung tay lên, chỉ thấy rất nhiều "Vô Thường" cầm đèn l*иg đỏ bay ra từ tứ phía.

Trầm Thiểu Sinh lập tức chỉ vào đám Mạnh Thiểu Du rồi nói: "Gϊếŧ bọn chúng cho ta!"

Kế đó chỉ thấy đám "Vô Thường" này bay thẳng lên không trung, đèn l*иg đỏ bao phủ gần nửa bầu trời, sau đó bọn chúng bay vυ"t về phía bọn họ, mà đứng mũi chịu sào lại chính là Dư Giang Hòa không có bất kì vũ khí nào!

Mạnh Thiểu Du hoảng hốt quay đầu, cậu không quyết đấu với Trầm Thiểu Sinh mà canh giữ bên cạnh Dư Giang Hòa, vung kiếm quét sạch đám ma quỷ đang tập kích.

Trầm Thiểu Sinh nói: "Nghe nói ngươi rất am hiểu chiến thuật lấy thịt đè người, ta cũng vậy, đúng là đơn giản."

Trầm Thiểu Sinh đứng tại chỗ châm chọc, khi thấy bọn Mạnh Thiểu Du lúng túng đánh nhau với đám "quỷ sai", hắn không khỏi nở nụ cười sung sướиɠ khi người khác gặp họa.

Diệp Hòa Phong cầm gậy khóc tang đánh quỷ, hắn hừ một tiếng khinh thường rồi nói: "Có gì mà đắc ý chứ, cái đồ chó giả mạo!"

Trầm Thiểu Sinh: "..."

Trên bầu trời, ngoại trừ đám "Vô Thường" thì còn có Ngao Huyền và con xích long được Trầm Thiểu Sinh thả ra.

Tuy là hư ảnh, nhưng không biết vì sao mà con xích long này chiến đấu rất hăng.

Đoạn, Ngao Huyền cũng không chiếm được ưu thế gì.

Hai con rồng lao đầu vào nhau, sau khi loáng thoáng nghe được câu trào phúng của Trầm Thiểu Sinh, Ngao Huyền tức giận xoay người quấn lấy xích long.

Hiển nhiên xích long cũng không thể khoanh tay chịu trói, nó vươn móng vuốt sắc bén rồi cấu rớt một nắm vảy rồng của Ngao Huyền.

Tuy ăn đau nhưng Ngao Huyền vẫn không chịu buông ra, xích long thấy vậy thì đâm sâu móng vuốt vào phần thịt lộ ra bên ngoài của y! Long huyết phun ra từ miệng vết thương, xích long vẫn còn ra sức giãy dụa!

Hắc long phát ra tiếng gào đau đớn, y không ngừng xoay người quấn chặt xích long, cuối cùng thì mạnh mẽ siết chết nó!

Xích long bị Ngao Huyền đánh bại, sắc mặt Trầm Thiểu Sinh trắng bệch, toàn bộ cuộc chiến cũng đình trệ!

Lão Triệu và Diệp Hòa Phong che chở cho Dư Giang Hòa, họ nói với Mạnh Thiểu Du: "Chính là bây giờ!"

Lúc bấy giờ hồ lô trên cổ Dư Giang Hòa tỏa ra ánh sáng rực rỡ rồi bao lấy anh, tất cả mọi người nhìn về phía Mạnh Thiểu Du, Dư Giang Hòa nhìn cậu rồi nói: "Em đi đi."

Lão Triệu đánh lạc hướng toàn bộ hỏa lực, Mạnh Thiểu Du bèn nhân cơ hội này mà chạy thoát khỏi đám "Vô Thường", trường kiếm trong tay cậu nhắm thẳng về phía Trầm Thiểu Sinh!

Xích long là do long khí của Trầm Thiểu Sinh tạo thành, một khi xích long chết thì hiển nhiên hắn ta cũng bị thương.

Thế nhưng Trầm Thiểu Sinh vẫn chưa thả lỏng cảnh giác, khi trường kiếm của Mạnh Thiểu Du vung đến, hắn ta vẫn tránh đi được chỗ hiểm, không có đòn nào là chí mạng.

Thế nhưng đằng sau thanh trường kiếm này, trong tay Mạnh Thiểu Du lại cầm bút thần lấy được từ miếu Thành Hoàng ở Nam Thành.

Cậu lấy máu của chính mình làm mực, lấy trời làm mối dẫn, sau đó vẽ một lá bùa trong không trung — Lá bùa khiến vạn tà đền tội!

Trầm Thiểu Sinh nhìn thanh trường kiếm văng ra, hắn thấy Mạnh Thiểu Du vẽ bùa thì chế giễu: "Nơi này là địa ngục khép kín của ta, e rằng lá bùa này của ngươi không sử dụng được đâu!"

Mạnh Thiểu Du mắt điếc tai ngơ, cậu vẫn vẽ bùa không ngừng nghỉ.

Đến khi nét bút cuối cùng hạ xuống, cậu bỗng chỉ tay vào cái khe rồi nói: "Chưa chắc đâu."

Đó chính là khe hở mà Dư Giang Hòa đã xé mở khi anh đến.

Tiếng nói vừa dứt, lá bùa hóa thành hàng ngàn tia sáng bao vây lấy Trầm Thiểu Sinh, chúng mang theo sức mạnh của sao Bắc Đẩu mà ép chặt hắn xuống mặt đất.

Ngay sau đó, một tia thiên lôi càng mạnh mẽ, càng có chính khí của thiên địa phóng ra khỏi khe hở rồi bổ thẳng vào người Trầm Thiểu Sinh, chặt đứt toàn bộ gân cốt trên người hắn!

Cuối cùng Trầm Thiểu Sinh chỉ có thể trợn trừng mắt: "Không —!"

Mà trên nhân gian, miếu thờ do Trầm Thiểu Sinh tự xây bị một tia sấm sét giáng xuống, bổ đôi ra làm hai nửa, bên ngoài miếu là tiếng xe cảnh sát ong ong.

Trầm Thiểu Sinh bị tiêu diệt khiến mọi vật trong âm phủ khép kín đều đình trệ.

Đám xương cốt ở chỗ Liễu Lục bất động, đám "Vô Thường" đang tấn công bọn Lão Triệu cũng ngừng tay.

Lúc bấy giờ khe hở trên bầu trời càng lúc càng lớn, một đám quỷ sai cầm đèn l*иg đỏ bay xuống thông qua khe hở, Trương Lão Tam đi đầu cười hắc hắc rồi nói: "Các huynh đệ, đây là một đơn hàng lớn đó nha!"

Đám "Vô Thường" của âm phủ khép kín sửng sốt, sau đó thì ùn ùn giải tán ngay lập tức! Không còn Trầm Thiểu Sinh, đây còn là âm phủ khép kín ư? Bọn chúng mà là Vô Thường gì chứ? Chẳng qua chỉ là một đám cô hồn dã quỷ mà thôi, bây giờ lại gặp quỷ sai, còn không lo tháo chạy ngay ư?

Thế nhưng làm sao đám quỷ sai có thể bỏ qua đống công trạng này được? Ai nấy đều lấy cớ "kiếm ăn" rồi đuổi theo đám dã quỷ này —

Ngay cả Trầm Thiểu Sinh cũng bị bảy, tám sợi xích câu hồn trói thành một cục.

Lão Triệu và Diệp Hòa Phong cũng gia nhập vào đội ngũ tranh giành hồn phách.

Dư Giang Hòa bèn xoay người đi về phía Mạnh Thiểu Du.

"Thiểu Du..."

Nghe thấy giọng nói của Dư Giang Hòa, hai mắt Mạnh Thiểu Du chợt tối sầm, sau đó cậu ngã xuống trước mặt anh.

- -

Hiện trường trao giải Ngọc Lan Vàng.

Hàng loạt camera nhắm về phía sân khấu trao giải, cùng lúc đó, trên mạng cũng có vô số đôi mắt đang dõi theo buổi lễ ngày hôm nay.

Fan hâm mộ của những minh tinh được đề cử không ngừng spam các câu ủng hộ trong phòng livestream.

Trong số đó, thỉnh thoảng lại có vài câu nói kì lạ hiện ra.

> Tôi có cảm giác đêm nay sẽ có đường to lắm...

> +1! Không có đường tôi sẽ xóa tài khoản ngay tại chỗ!

> Cơ mà lúc đi thảm đỏ tôi không thấy mấy ảnh...

> Mọi người phát hiện ra điều gì không? Thứ tự trao giải nam diễn viên chính và nam diễn viên phụ xuất sắc nhất rất sát nhau luôn!

...

Trên sân khấu, một loạt các giải thưởng được trao đi, có người vui mừng, cũng có người buồn bã.

Không nghi ngờ gì, nam diễn viên chính xuất sắc nhất năm nay lại thuộc về Dư Giang Hòa, cuối cùng MC giữ anh lại trên sân khấu rồi hỏi đùa: "Thầy Dư, người ta nói mọi năm đều thấy anh đoạt giải, về sau nếu anh được đề cử thì bọn tôi không cần trao giải nữa, cứ ship thẳng cúp về nhà cho anh là được, anh thấy sao ạ?"

Đây là một cách giỡn hớt rất phổ biến trên mạng, cũng là một cách công nhận tài năng của Dư Giang Hòa, vậy nên tất cả mọi người đều phát ra tiếng cười thân thiện.

Dư Giang Hòa cũng cười nói: "Đâu đến mức như vậy.

Nếu ví chiếc cúp này như một ngọn núi, vậy thì tôi cũng chỉ là một người leo núi được mọi người trông thấy mà thôi.

Tôi tin rằng vẫn còn những người khác đang trên đường leo lêи đỉиɦ ngọn núi này, đến lúc đó tôi sẽ nhường lại vị trí này cho bọn họ."

Sau đó anh lại phát biểu cảm nghĩ khi đạt giải, MC lại nói thêm hai câu rồi giới thiệu giải thưởng tiếp theo.

Giải thưởng dành cho nam diễn viên phụ xuất sắc nhất.

Số lượng bình luận trong livestream giải Ngọc Lan Vàng đột nhiên tăng vọt!

> A a a a!! Không phải chứ, ngay sau nam chính là nam phụ luôn hả?!

> Cuối cùng cũng tới đoạn tui mong chờ nhất!

> Hồi hộp quá! Hồi hộp quá đi!!

...

Trong sự khẩn trương của mọi người, sau khi giới thiệu xong các tác phẩm, cuối cùng MC không nhanh không chậm nói: "Trước khi trao giải, chúng tôi xin phép giới thiệu người trao giải hôm nay của chúng ta...!Thầy Dư, Dư Giang Hòa!"

Sau cùng, nhìn thấy bầu không khí căng thẳng dưới khán đài, người dẫn chương trình bắt đầu thong thả công bố người đạt giải: "...Cậu ấy là một diễn viên với vai diễn gây ấn tượng mạnh mẽ cho khán giả năm nay.

Một sắc màu mới trên màn ảnh rộng...!Người đạt giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất năm nay chính là — MẠNH THIỂU DU!"

> A a a a a a a a a a –!!

> Tôi đệt tôi đệt!! Tôi điên mất!!!

> A a a a a a a a a a –!!

> Tôi cười chết mất, thầy Dư còn chưa kịp để cúp xuống đã phải lên trao giải kìa!

Trên sân khấu trao giải.

Mạnh Thiểu Du nhận cúp từ trong tay Dư Giang Hòa, cậu đối mặt với ống kính rồi nở một nụ cười ngại ngùng: "Có thể lấy được giải thưởng này, tôi rất bất ngờ, cũng vô cùng phấn khích và vui mừng...!Đối với tôi, việc diễn xuất cũng không phải là thứ tôi quá thành thạo, tất cả là do thầy Dư đã luôn dạy dỗ tôi.

Tôi rất cảm ơn anh ấy, anh ấy là người thầy tuyệt vời nhất."

Dư Giang Hòa đứng bên cạnh Mạnh Thiểu Du, ánh mắt dịu dàng của anh như muốn nhấn chìm lấy cậu, anh cười nói: "Em cũng là học trò tuyệt vời nhất của anh."

Mạnh Thiểu Du nhìn thẳng vào anh, hai người không hẹn mà cùng nâng cúp lên, khẽ chạm vào nhau rồi nói: "Chúc mừng đạt giải!"

Lúc bấy giờ phòng livestream đã spam điên cuồng —

> Phải phải phải, cậu không biết đóng phim, cậu chỉ là một thần bói không có gì đặc biệt mà thôi!

> Người thầy tuyệt vời nhất, cũng là người chồng tuyệt vời nhất đúng hơm!! OTP gϊếŧ tui luôn đi!!

> Đây là thứ tui có thể xem miễn phí sao hu hu hu hu!!

> Tui tuyên bố hôm nay chính là ngày kỉ niệm kết hôn —!

- -

Sau cùng của sau cùng, ngày thứ hai sau lễ trao giải Ngọc Lan Vàng.

Bức ảnh "chạm cốc" của Dư Giang Hòa và Mạnh Thiểu Du được phóng to, phóng to, phóng to rồi đặt làm trang bìa của super topic CP....

Cô Bé Nước Tương: Làng nước ơi! Ông bà ơi! CP của tui real rồi!!

Mà ở bên dưới màn ảnh rộng, câu chuyện của bọn họ vẫn còn tiếp tục.