Chương 18.2: Mời thần thì dễ tiễn thần thì khó

Ngày hôm sau.

Mạnh Thiểu Du đến nơi hẹn thì thấy Hứa Ngưng đã ngồi chờ sẵn.

Sau khi nhìn thấy cậu, cô vội vàng đứng dậy rồi nói: "Cuối cùng cậu cũng đến rồi."

Lúc bấy giờ, Mạnh Thiểu Du mới nhìn thấy một cô gái xấp xỉ tuổi Hứa Ngưng đi cùng cô.

Khuôn mặt cô gái tiều tụy, quanh chân mày có dính một ít tà khí, xem ra vị này mới là đương sự đây.

Sau khi ngồi xuống, Hứa Ngưng thở dài rồi nói với Mạnh Thiểu Du: "Thật ra người muốn gặp cậu lần này là cô ấy." Đó là cô gái mà Mạnh Thiểu Du vừa nhìn thấy.

Cô gái tên là Lâm Uyển – một đàn em của Hứa Ngưng – đồng thời cũng là nhân vật nữ số 2 khá xuất sắc trong bộ phim siêu hot của Hứa Ngưng.

Trước khi ra mắt, hai người đã từng rất thân thiết.

Nhưng vì hợp đồng với công ty và con đường diễn xuất, sau khi ra mắt, hai người dần dần ít liên hệ hơn.

Khi đó Hứa Ngưng bận bịu việc quay phim nên cô không để tâm đến đàn em này lắm, mãi đến tận năm nay, khi đối phương diễn cùng một bộ phim với cô, lúc bấy giờ hai người mới nối lại liên lạc.

Sau đó Hứa Ngưng nhận ra Lâm Uyển ngày càng bất thường, ban đầu cô còn tưởng là do quay phim quá mệt mỏi nên mới thành ra như vậy, cuối cùng cô mới phát hiện ra là không phải!

Hứa Ngưng nói xong thì chau mày nhìn về phía Lâm Uyển, cô nói: "Em tự nói tiếp với đại sư đi."

Sắc mặt Lâm Uyển tái nhợt, gương mặt cô tràn ngập sự đau khổ.

Thật ra, kể từ khi ra mắt, Lâm Uyển cũng không được suôn sẻ lắm.

Vì không có địa vị, không có tài nguyên, cô thường xuyên không nhận được vai diễn chứ đừng nói gì đến chuyện nổi tiếng.

Cô rất hâm mộ đàn chị có thể nở mày nở mặt trên màn ảnh, nhưng đến phiên cô thì chỉ có những vai phụ bé nhỏ hệt như chó mèo.

"Sau đó tôi gặp được một đại sư, ông ta nói sẽ giúp tôi đạt được mục tiêu của mình." Lâm Uyển nhớ lại rồi nói.

Những người lăn lộn trong giới giải trí đều đã nghe về mấy thủ đoạn huyền học, người ngoài giới cũng thường đồn đại rằng chỉ có minh tinh nào nuôi quỷ thì mới nổi được.

Lúc đó, Lâm Uyển thật sự rất muốn nổi lên, nên cô đáp ứng vị đại sư kia mà không chút do dự.

"Sau đó ông ta cho tôi một pho tượng thần để phụng dưỡng." Lâm Uyển nói.

Lúc đó cô chỉ có ý định thử một lần nên mới đem tượng thần kia về nhà, nhưng không ngờ, đêm đó cô lại có một giấc mộng.

Trong mơ, cô đang đứng trong phòng khách, trước mặt cô là tượng thần mới xin về, tượng thần biến thành một người đàn ông rồi nói với cô: "Nếu sau này ngươi ngoan ngoãn cung phụng bản tôn, ta đảm bảo ngươi sẽ có phúc lộc trăm năm."

Giấc mơ này thật sự rất kì lạ, mà điều quan trọng nhất là khi tỉnh lại vào ngày hôm sau, Lâm Uyển phát hiện ra thứ ban đầu được đặt ở phía đông, bây giờ đã dời tới phía nam.

Thứ đó và người đàn ông trong mộng có vị trí giống nhau như đúc!

Từ đó, Lâm Uyển bèn tin tưởng mà không hề nghi ngờ gì nữa, cô dựa theo ý kiến của người trong mộng mà cung phụng tượng thần.

Kể từ đó, Lâm Uyển nhận được kịch bản đầu tiên không phải là vai diễn hạng ba mươi tám, về sau cô lại càng thuận lợi hơn.

Từ lúc cung phụng tượng thần cho đến bây giờ, cô không hề sinh bệnh, thậm chí còn nhận được vai nữ số 2 trong một bộ phim truyền hình siêu nổi!

Mạnh Thiểu Du nghe xong thì lạnh lùng nói: "Nhưng bây giờ cô lại hối hận đúng không? Vì càng ngày tượng thần kia càng đưa ra nhiều yêu cầu quá đáng?"

Lâm Uyển kinh ngạc, cô ngẩng đầu nói: "Đúng là như vậy!"

Kể từ khi Lâm Uyển diễn vai nữ thứ, cô luôn mơ thấy tượng thần, đầu tiên hắn yêu cầu cô phải cung phụng nội tạng động vật, sau đó lại yêu cầu động vật còn sống…

Nếu chỉ như thế thì còn được, ấy vậy mà hắn còn yêu cầu Lâm Uyển thu thập tóc của nữ minh tinh!

Mà ngay trong đêm hôm đó, nữ minh tinh nọ đã gặp ác mộng.

Lúc bấy giờ Lâm Uyển mới luống cuống, cô không biết rốt cuộc mình đã mời thứ gì về nữa.

Nếu nói là thần, thì sao hắn ta lại có những yêu cầu xấc xược đến vậy?

Lâm Uyển bắt đầu trốn tránh, cô không muốn cung phụng tiếp nữa.

Nhưng có vẻ như tượng thần đã phát hiện ra, đêm nào hắn cũng báo mộng, hắn nhục mạ và đánh đập cô trong mơ.

Mỗi ngày khi tỉnh dậy, trên người Lâm Uyển luôn có dấu vết lưu lại khi bị đánh ở trong mộng.

Sau đó Hứa Ngưng mới nhìn ra điều bất thường, cô gặng hỏi mãi thì Lâm Uyển mới kể lại tất cả mọi chuyện.

Hứa Ngưng nghe đến đây thì tức giận nói: "Đúng là mời thần thì dễ, tiễn thần thì khó! Uyển Uyển à, sao em lại hồ đồ như vậy hả?!" Có ai trong showbiz mà hot lên một cách dễ dàng đâu?

Có thời gian rảnh rỗi để đùa nghịch với mấy vị thần này, chi bằng dùng thời gian đó mà rèn giũa lại diễn xuất đi!

Lâm Uyển tự biết mình đã làm sai, Hứa Ngưng có mắng thì cô cũng không dám phản bác, chỉ biết cúi đầu khóc nức nở.

Hứa Ngưng thở dài, suy cho cùng thì đây vẫn là đàn em của mình, cô cũng không đành lòng mặc kệ.

"Đại sư Mạnh, cậu thấy có cách gì để giải quyết không?" Hứa Ngưng nhìn Mạnh Thiểu Du, sốt ruột nói.

Mạnh Thiểu Du cũng thở dài, Hứa Ngưng nói đúng, mời thần thì dễ, tiễn thần thì khó.

Cho dù thứ mà Lâm Uyển mời về không phải là "thần" thật, thế nhưng đến Diêm Vương còn sợ bị mấy con quỷ nhỏ quấn lấy, huống chi là người bình thường.

Cậu nói: "Tôi có thể xem pho tượng thần kia được không?"

Lâm Uyển nói: "Trên điện thoại tôi không có hình, nhưng nơi này cách nhà tôi không xa, chúng ta có thể đến nhà tôi xem sao."

Mạnh Thiểu Du nhìn thoáng qua thời gian, cậu gật đầu nói: "Được, vậy đi thôi."

Vì Mạnh Thiểu Du đã đáp ứng, Lâm Uyển và Hứa Ngưng đều thở phào nhẹ nhõm.

Trên đường đi, Hứa Ngưng cũng không quên dạy dỗ Lâm Uyển: "Lần này thì thôi, về sau em đừng dính vào mấy chuyện này nữa!"

Lâm Uyển gật đầu như giã tỏi, cô đưa Mạnh Thiểu Du và Hứa Ngưng đến nhà mình.

Vừa mở cửa ra, Mạnh Thiểu Du đã thấy một pho tượng thần được bày ở góc Đông Nam trong nhà.

Lâm Uyển đã không về nhà ba ngày nay, nên lúc bấy giờ căn nhà đã bị âm khí bao phủ.

Ba người mới bước một chân vào nhà thì đã thấy một người đàn ông vạm vỡ đang ngồi chồm hổm trước tượng thần.

Người đàn ông vạm vỡ trừng mắt, mang biểu tình dữ tợn.

Vừa thấy Lâm Uyển, vẻ mặt của hắn chợt trở nên hung dữ, hắn hét lớn: "Con nô ɭệ ti tiện kia! Còn không mau dâng 30 mỹ nữ lên cho bản tôn!"

Hay lắm, vừa nhìn đã biết đây là một tên da^ʍ tặc.