Chương 3

Sau khi được nhận nuôi, Tô Ngư Ngư sống một cuộc sống luôn bị người ta đánh đập, mắng chửi, để cho người ta túy ý trút giận, vì vậy hình thành tính cách vâng vâng dạ dạ phục tùng lấy lòng người khác.

Cuộc hôn nhân giữa nhà họ Bạc và nhà họ Tô là do thế hệ trước quyết định, anh chỉ vì ông nội đang bệnh nặng nên mới thực hiện lời hứa này.

Nhà họ Tô còn có một cô tiểu thư khác, chỉ là tính cách quá kiêu căng ngạo mạn, không thích hợp để kết hôn thỏa thuận, vì vậy anh lựa chọn cô con gái nuôi này của nhà họ Tô.

Anh giúp cô thoát khỏi bể khổ, cô giúp anh che giấu sự thật về cuộc hôn này, bọn họ đều có được thứ mình muốn.

Trợ lý ở một bên nghe thấy bước lên đưa bút cho Tô Ngư Ngư: "Tô tiểu thư, bút đây."

"Cảm ơn." Tô Ngư Ngư phóng khoáng thoải mái ký tên mình lên, vừa viết vừa hỏi: "Anh nói một tháng một tháng tôi sẽ nhận được năm triệu tiền sinh hoạt, thẻ đen thì được tiêu xài tùy thích đúng không?"

"Đúng vậy." Tài sản của Bạc Tri Cảnh có hàng trăm tỷ, đứng đầu danh sách người giàu có mấy năm liên tiếp, đương nhiên sẽ không bạc đãi về mặt tiền bạc với người vợ trên danh nghĩa này.

Tô Ngư Ngư hài lòng gật đầu: "Rất tốt, tôi thích người giàu có hào phóng như anh."

Nhìn thấy chữ ký của cô, Bạc Tri Cảnh nói: "Nếu Tô tiểu thư không có vấn đề gì khác thì để tôi nói một chút."

"Tôi chỉ có một yêu cầu, hy vọng Tô tiểu thư hiểu rõ, chúng ta là kết hôn theo hợp đồng thỏa thuận, tương đương với đối tác, trong thời hạn thỏa thuận, không được công khai mối quan hệ của chúng ta, hay năm sau chúng ta sẽ ly hôn."

Yêu cầu này có thể khiến cho những cô gái coi trọng danh tiếng phải cân nhắc rất lâu, nhưng đối với người chỉ tập trung dưỡng lão như Tô Ngư Ngư thì không thành vấn đề.

Cô đến đây để dưỡng lão, sống cuộc sống làm cá mặn, có tiền, có ngoại hình, có địa vị là được.

Cho dù có ly hôn cũng không ảnh hưởng gì đến cô, sau này cô có thể sống qua ngày bằng tiền, nếu như thấy quá cô đơn trống trải thì nuôi một con chó nhỏ là được không phải sao?

"OK, anh Bạc, không, hợp tác vui vẻ nhé chồng."

Cô đổi cách xưng hô tự nhiên đến nỗi Bạc Tri Cảnh nhất thời không nói lên lời: "... Bà Bạc, rất vui được hợp tác với cô."

Hai bên đạt được thỏa thuận, Tô Ngư Ngư mỉm cười vui vẻ, cuộc sống làm cá mặn giàu có, cô tới đây.

"Phùng Phong, sắp xếp xe đưa Tô tiểu thư đến biệt thự Minh Nguyệt."

"Vâng, ông chủ."

Phùng Phong làm việc rất nhanh, năm phút sau, Tô Ngư Ngư đã ngồi trong chiếc xe BMW đời mới nhất hít thở không khí trong lành, không có tiếng nói máy móc của Tiểu Cẩu Thống Tử, không có nhiệm vụ vô tận phải làm, cô đột nhiên cảm thấy cả người thật thoải mái.

Cô sờ chiếc thẻ đen vừa mấy lấy được trong túi, nói với tài xế: "Anh tài xế, tôi phải đến trung tâm mua sắm lớn nhất."

Cô đã tưởng tượng ra rất nhiều việc phải làm khi nghỉ hưu dưỡng lão, việc đầu tiên chính là đến trung tâm thương mại điên cuồng mua sắm.

Tài xế nghe theo lời của Tô Ngư Ngư lái xe đến trung tâm mua sắm Quảng Hải, đây là trung tâm lớn nhất thành phố, cũng nằm ở vị trí đặc địa của thành phố, hàng ngày số lượng người ghé thăm nơi này nhiều không đếm xuể, rất náo nhiệt.

"Bà chủ, đã đến trung tâm mua sắm Quảng Hải, cô có cần tôi đi theo không?"