Chương 2: Tiến vào trò chơi

Xe tiếp tục chạy trong đêm tối an tĩnh.

Bóng đêm tựa hồ trở nên càng đen, đen đến nặng trĩu, đậm đặc đến làm cho người khó mà hô hấp.

Tốc độ xe giống như nhanh hơn.

Tên cơ bắp hiện tại cũng không dám đi lên ngăn cản tài xế lái xe, ai biết kia một đầu mềm mại tóc quăn phía trước là bộ dạng gì.

Bởi vì lái xe quỷ dị, không ai dám đi lên ngăn cản hoặc chất vấn lái xe, cũng bởi vì lái xe quỷ dị, trong xe càng nhiều người thực sự muốn rời khỏi chiếc xe này.

""Đây là cái xe hỏng gì thế này?""

""Sẽ không thật sự là xe tang đi?""

""Mẹ kiếp, da đầu ta tê dại, một giây đồng hồ đều không tiếp tục chờ được nữa.""

Tên cơ bắp ánh mắt rơi vào chiếc búa an toàn bên cửa sổ xe.

Đã không thể để cho lái xe dừng xe mở cửa, bọn hắn ở phía sau mặc kệ nói cái gì làm cái gì lái xe đều không có phản ứng, vậy gã có thể dùng búa an toàn đập vỡ cửa sổ, và nhảy khỏi xe vào đúng thời điểm?

Hắn đi đến nơi đó, vừa muốn cầm búa an toàn thì bị nam diễn viên chặn lại: "đợi một chút.""

""Tốc độ xe rất nhanh, tùy tiện nhảy xuống ai cũng không biết sẽ như thế nào."" Nam diễn viên chỉ vào Ninh Túc và Chúc Song Song nói: ""Hai người bọn họ không muốn để cho chúng ta xuống, khả năng biết chuyện gì đó, để bọn hắn đi yêu cầu lái xe dừng xe.""

""Phải! Bọn hắn khả năng nhận biết lái xe!""

""Bọn hắn đi chu toàn nhất!""

Tên cơ bắp cầm búa an toàn, bọn hắn làm sao có thể không biết ý đồ của gã.

Tên cơ bắp phi thường cường tráng, cùng trong phim ảnh giống nhau có thể chịu được ngã đánh nhau, leo tường nhảy xe cũng không có vấn đề gì.

Vậy bọn họ làm sao bây giờ, bọn họ cũng muốn xuống xe, nhưng nhảy xe khả năng trọng thương.

Nếu có thể để xe dừng lại đến, làm sao cũng phải thử một chút.

Tên cơ bắp cũng tiếp nhân đề nghị của nam diễn viên, nhìn tới nhìn lui giữa Ninh Túc cùng Chúc Song Song, cuối cùng lại lựa chọn nữ sinh Chúc Song Song, đưa tay cầm lên Chúc Song Song.

Chúc Song Song lung tung quơ hai tay, liều mạng giãy dụa, so vừa rồi còn lớn tiếng thê lương: ""Tôi không muốn! Tôi không đi qua! Thả tôi ra!

Chúc Song Song vốn là sợ quỷ, sức tưởng tượng còn phong phú, cô đã tưởng tượng ra vô số khuôn mặt đáng sợ trước mái tóc gợn sóng đó.

Vừa rồi đối mặt với xác chết có hình thù kỳ lạ trên xe tang, cô liền đã gần như mất đi lí trí, lại để cho cô đi tìm phía trước quỷ dị lái xe, chẳng khác nào muốn đem cô hiến tế cho ác quỷ.

Làm sao một cô gái mảnh mai như cô không phải đối thủ của tên cơ bắp, tên cơ bắp gặp cô giãy dụa, tay từ cổ áo cô chuyển qua trên tóc của cô, nắm lấy tóc của cô đem cô từ chỗ ngồi kéo tới hành lang lối ra.

""Ngươi lại gào có tin là ta gϊếŧ ngươi hay không!"" Tên cơ bắp nắm lấy tóc của cô nói, ánh mắt ngoại trừ ngoan độc, ngược lại quét xuống cổ áo cô, càng có nhiều nóng nảy dục niệm.

Chúc Song Song gần như tuyệt vọng nhìn gã, trong hốc mắt lại lần nữa tràn ngập sương mù.

Lái xe vẫn an tĩnh ngồi ở chỗ đó, chung quanh treo những con búp bê nhỏ ngẫu lắc lư dữ dội hơn, trong xe cảm xúc mọi người càng thêm mất khống chế.

Bọn hắn nhìn từng người, không ai tiến lên ngăn cản.

Ngã nhào trên đất Chúc Song Song nắm thật chặt chân ghế, tên cơ bắp nắm lấy tóc của cô muốn kéo cô về phía trước.

Tiểu đạo sĩ rốt cục nhìn không được, hắn đứng lên hô to: ""Dừng tay, không thể đối nữ nhân dạng này......""

Cùng lúc hắn mở miệng nói, thiếu niên trước mặt hắn tay chống trên ghế dựa, nhảy về phía trước một cách khéo léo.

Động tác của hắn rất nhanh, tiểu đạo sĩ nhìn liếc qua một chút, chỉ thấy tay hắn chống trên lưng ghế dựa kia một chút, trên mu bàn tay trắng nõn nổi lên gân xanh.

Không biết có phải hay không là động tác quá nhanh, hắn nhìn lầm.

Ninh Túc đặt chân trước mặt Chúc Song Song cùng tên cơ bắp, người trong xe thần kinh căng cứng, nhất thời không có chú ý tới hắn cú nhảy nhẹ nhàng linh hoạt cảu hắn, nhảy có chút hơi xa, bọn hắn chỉ cho rằng Ninh Túc đây là muốn đi lên ngăn cản tài xế.

Ý thức được điểm này, tên cơ bắp cũng buông lỏng ra Chúc Song Song.

Nằm rạp trên mặt đất Chúc Song Song ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ trong mông lung nhìn thấy đứng tại trước mặt cô là bóng lưng Ninh Túc.

Một mực ngồi trên ghế ngồi, trên người hắn chiếc áo phông trắng trên phần eo nhỏ gầy điệp hai tầng, phía dưới mặc chính là một chiếc quần jean xanh giặt bình thường, một thân thiếu niên khí.

Mắt cá chân lộ ra cũng nhỏ gầy và trắng hơn nhiều so với đàn ông trưởng thành bình thường, hắn nhìn so với học sinh mặc đồng phục cấp ba trong xe còn nhỏ hơn, thậm chí so với cô còn hơn nhỏ.

Hắn không do dự đi về phía trước.

Chúc Song Song buông tay ra khỏi chân ghế, cắn răng đứng lên, đuổi theo hắn.

Ninh Túc quay đầu nhìn về phía cô, Chúc Song Song khàn giọng nói: ""Tôi cùng cậu đi đến đó.""

Ninh Túc cự tuyệt: ""Lui về cách xa tôi một chút, cô quá ồn.""

Nước mắt một mực đảo quanh trong hốc mắt, Chúc Song Song cố nén không cho rơi xuống, giờ khắc này nước mắt rốt cục ngưng tụ thành châu ngăn không được rơi xuống, nhưng không có một tiếng khóc.

Dưới ánh nhìn vô cảm của Ninh Túc,cô vội vàng lau nước mắt, lui về chỗ ngồi của cô ở hàng thứ tư, thấy Ninh Túc vẫn là nhìn mình, cô chỉ khựng lại một giây, lập tức tiếp tục lui về phía sau, lui đến hàng ghế thứ bảy phía sau tiểu đạo sĩ.

Cô một bên chảy nước mắt một bên lau lớp bụi đất trên mặt cùng cần cổ trắng nõn, một bên chăm chú nhìn Ninh Túc trước mặt.

Toàn bộ người trong xe đều nhìn chằm chằm hắn.

Theo Ninh Túc tới gần, mấy con búp bê chung quanh người lái xe lắc lư đến càng nhanh, ánh đèn mờ trong xe lúc sáng lúc tối, giống như là muốn dập tắt.

Bọn hắn nhìn thấy Ninh Túc chậm rãi ung dung đi đếnbeen người lái xe, lái xe quay đầu nhìn về phía Ninh Túc.

Cho dù lái xe có quay đầu lại, có mái tóc xoăn dày cản trở, những người khác cũng không thấy rõ mặt cô ấy, lúc này đều nín hơi nhìn Ninh Túc.

Ninh Túc trên mặt không có gì biểu lộ.

Đám người nhất thời không hiểu đây là tình huống như thế nào, lái xe khuôn mặt bình thường, vẫn là nói hắn mặt liệt?

Tên cơ bắp hỏi: ""Lái xe trông như thế nào?""

Ninh Túc nhìn chằm chằm lái xe mặt, nghiêm túc suy nghĩ, so sánh với lúc trước gặp qua, nói: ""Coi như không tệ.""

Nghe được Ninh Túc nói như vậy, người trong xe đều thở phào một hơi.

Tên cơ bắp gặp thấy vẻ mặt bình tĩnh của hắn, nhấc chân liền muốn đi đến chỗ lái xe, nhưng bị nam diễn viên đưa tay ngăn lại.

Nam diễn viên nói với Ninh Túc: ""Ngươi sờ sờ mặt người lái xe.""

Dưới ánh mắt chăm chú của toàn xe, Ninh Túc chậm rãi đưa tay phải đặt trên mặt lái xe.

Xe tiếp tục chạy trong đêm tối.

Phía trước xe, dưới ánh đèn lờ mờ, nữ lái xe khẽ ngẩng đầu nhìn về phía thiếu niên, thật dài tóc quăn rủ xuống bên hông, bóng lưng mỹ lệ.

Thiếu niên thon gầy nhưng thân cao, ngón tay thon dài, một bàn tay có thể che gần hết khuôn mặt lái xe, tay bên vướng vào mái tóc xoăn mềm mại của tài xế, cúi đầu lẳng lặng nhìn cô, với vẻ ngoài sạch sẽ đẹp mắt.

Ở chung quanh cửa sổ xe tràn ngập màu đen, vậy mà giống một bức tranh, có một tia duy mỹ cảm giác.

Người trong xe chăm chú nhìn Ninh Túc, thấy ánh mắt hắn khẽ nhúc nhích, đôi mắt luôn mờ mịt giống như sáng lên một chút.

Nữ lái xe đưa bàn tay mang theo găng tay trắng luồn vào túi thiếu niên, động tác cẩn thận, không có một chút ý tứ muốn đả thương người.

Người trong xe rốt cục yên tâm, mặc dù trong lòng vẫn là cảm thấy nơi nào có đó không đúng.

Tên cơ bắp lại muốn tiến lên, lần nữa bị nam diễn viên ngăn lại, hắn tiếp tục nói với Ninh Túc: ""Bảo lái xe dừng xe mở cửa xe.""

Nữ lái xe không nhúc nhích mà nhìn Ninh Túc, không cần Ninh Túc nói, xe chậm rãi ngừng, đằng sau cửa xe cũng mở ra.

Người trong xe không nghĩ tới sẽ dễ dàng như vậy, vừa rồi còn vội vàng muốn xuống xe người nhất thời có chút mộng.

""Muốn xuống xe sao?""

""Bên ngoài quá tối, trong xe còn có chút ánh sáng.""

Tên cơ bắp giễu cợt một câu ""đồ hèn nhát"", lấy chiếc búa an toàn bên cạnh cửa sổ liền muốn xuống xe.

Đi đến nam diễn viên bên cạnh, nghĩ đến mới vừa rồi là hắn hai lần ngăn cản đạt thành cái này hoàn mỹ kết quả, thuận miệng hỏi một câu: ""Đại minh tinh, muốn xuống xe sao?""

Gã biểu đạt rõ ràng ý tứ có thể dẫn hắn đi cùng, nam diễn viên suy tư hai giây, cắn răng nói: ""Xuống!""

Nhưng hắn cảm thấy hai người còn chưa đủ, càng nhiều người càng an toàn, hắn trước nhìn về phía âu phục nam, lại nhìn cả đám phía sau lưng.

Nguyên lai những người vội vã muốn xuống xe, bởi vì Ninh Túc thấy rõ mặt lái xe cũng sờ soạng mặt lái xe, đều trở nên chần chờ.

Nam diễn viên nói: ""Các ngươi không nên quên, chúng ta trong gương căn bản không nhìn thấy lái xe, toàn bộ xe lộ ra quỷ dị, các ngươi còn không xuống xe sao?""

Hắn suy nghĩ rõ ràng nói: ""Vừa rồi chúng ta nhìn thấy chính là điển L xe, điển L đại diện chính là Thu Thành, lúc ta lên xe là tại Tấn thị, các ngươi khả năng cũng vậy? Thu thành sát vách Tấn thị, khả năng rất lớn chúng ta còn chưa đi xa, càng sớm xuống xe trở về càng đơn giản, lại đi ai cũng không biết chúng ta sẽ bị mang đến địa phương nào.""

Người đàn ông bụng bia đi đến bên cạnh hắn, nịnh hót nói: Phương Ân Khả đại minh tinh nói đúng, chúng ta để hai người kia dẫn đường xuống dưới không thể tốt hơn.""

""Bọn hắn một người có giá trị vũ lực cao có thể bảo hộ chúng ta, một người là ngôi sao nổi tiếng khắp cả nước, tùy tiện một người liền có thể nhận ra hắn, gây nên chú ý rộng rãi, được cứu còn không đơn giản sao?""

Trải qua hai người nói, phần lớn người trong xe đều lựa chọn cùng bọn hắn xuống xe.

Nam diễn viên ánh mắt rơi vào người nam nhân mặc âu phục, người nam nhân mặc âu phục ngồi trở lại trong ghế, biểu đạt thái độ của hắn.

Nam diễn viên nở nụ cười, không biết nghĩ đến cái gì, nụ cười trên mặt lóe ánh sáng tràn ngập tham lam mà chính hắn không có ý thức được: ""Vậy tôi sau khi xuống xe lập tức liên hệ người nhà Quý thiếu, Quý thiếu chờ được cứu liền tốt, đến lúc đó chúng ta sẽ liên lạc lại.""

Sau đó hắn lại nhìn về phía tiểu đạo sĩ và Chúc Song Song.

Chúc Song Song tự nhiên không có khả năng xuống xe, cô không chỉ có không xuống xe, còn khuyên bọn họ đừng xuống xe: ""Các ngươi đừng xuống dưới, những xe kia bên trong thật đều là người chết, bọn hắn còn có thể leo đến trên mui xe!""

""Còn diễn đâu, ngươi không làm diễn viên thật đáng tiếc."" Nam diễn viên giễu cợt nói.

Chúc Song Song sửng sốt một chút.

Cô trước kia còn thật thích Phương Ân Khả được xem như nửa cái fan hâm mộ, thế nhưng là lúc này cô giống như không biết khuôn mặt đầy khinh miệt này.

Cô nhớ kỹ cô bị tên cơ bắp lôi kéo, cô từng đối nam diễn viên chất lượng cao này ôm hi vọng, nằm rạp trên mặt đất cố gắng ngửa đầu nhìn về phía hắn, khi đó cô nhìn thấy trên mặt hắn nở nụ cười gian xảo, ánh mắt hắn cùng tên cơ bắp đồng dạng.

Khi đó cô tưởng cô bối rối nhìn lầm.

Chúc Song Song trầm mặc lại.

Không muốn xuống xe người cũng thần sắc khác nhau trầm mặc.

Trong xe vang lên tích tích thanh âm.

""Chớ cùng bọn hắn nói nhảm, đi mau!"" Tên cơ bắp cầm búa an toàn nói: ""trước khi xuống xe hắn hướng trong xe gắt một cái: ""đồ hèn nhát!""

Một lần cuối cùng, ánh mắt da^ʍ tà của hắn rơi vào trên người Chúc Song Song, hắn nở nụ cười.

Sau đó, hắn dẫn đầu nhảy đi xuống, đi vào bóng tối.

Những người khác thấy hắn không có việc gì, lục tục ngo ngoe xuống xe theo.

Trong mấy người lúc xuống xe nhìn những người còn lại trong xe với vẻ trào phúng diễu cợt, khi sắp bước vào hi vọng, không quên chế nhạo những người không nguyện ý đi theo bọn họ mấy câu.

""Sao có thể nhát gan thành như vậy?

""Ngu ngốc!""

""Đừng để ý tới bọn hắn, không dám xuống xe thì ở trong xe chờ chết đi.""

Nam diễn viên người cuối cùng xuống xe.

Khi hắn đang từ cửa bên phải bước xuống, có một ánh đèn phía trước xe, một chiếc xe khác, không, là một đoàn xe đang lái về phía này.

Lúc này người trong xe đều thấy được cảnh tượng bên ngoài xe .

Cảnh tượng khiến bọn hắn da đầu tê dại.

Đoàn xe tràn đầy xác chết.

Giống như bọn họ chở hành khách trong xe, xác chết hoặc nằm hoặc đứng, có xác chết mặt tàn khuyết không đầy đủ, có xác chết trên mặt đã hiện đầy tím đen thi ban.

Trên cửa sổ xe dán từng khuôn mặt đang xác chết gắt gao nhìn bọn hắn chằm chằm.

Con mắt hoặc trống rỗng thành lỗ thủng, hoặc là nát thành bùn máu, hoặc là hoàn hảo hiện tinh quang, tất cả đều không nhúc nhích nhắm ngay bọn hắn.

Hai chiếc xe chở hành khách xe sau khi chạy đi, xuất hiện một chiếc xe không đầu kéo không mui kéo xe tải, xác chết đứng dày đặc trong thùng, tùy thời có thể nhảy xuống.

Nhìn thấy chiếc xe của bọn họ, bên trong tử thi ngo ngoe muốn động.

""Nhanh đóng cửa xe!"" bị bỏ lại trong xe nam sinh mặc đồng phục nhảy dựng lên, run rẩy chỉ vào cửa xe, hoảng sợ hô to: ""Nhanh nhanh nhanh!!!""

Hắn dứt lời, chiếc xe ""tích"" một tiếng đóng cửa.

Đi cuối cùng, một chân đã xuống xe nam diễn viên, quay đầu nhìn về xe tử thi, hoảng sợ nắm lấy cửa xe: ""Chờ một chút!""

A ——

Nam diễn viên đột nhiên ngã tại trên cửa xe, thân thể bị phía dưới lôi kéo.

Chân hắn dưới xe như bị thứ gì níu lại, thân thể bị lôi kéo xuống dưới, chỉ có tay còn bắm chặt lấy cửa xe, kinh hoảng kêu to: ""Cứu mạng, mau cứu tôi!""

Không đợi người trong xe phản ứng, tiếng ""tít tít"" đình chỉ, cửa xe đóng lại.

Hai cánh cửa sắp đóng lại như hai con dao sắc bén, không tiếng động chặt đứt bàn tay đang giữ vào xe của nam diễn viên đóng chặt lại.

Cửa xe đóng chặt một khắc, hai cánh tay trong xe còn khẽ giật, mang ra một mảnh máu mới.

Cùng lúc đó, ngoài xe vang lên tiếng sột soạt.

Ngay khi xác chết trên xe tải nhảy xuống, bên ngoài vang lên tiếng hét thảm thiết đau đớn, kèm theo tiếng xương cốt đứt gãy và tiếng nhai nuốt.

Giống như thứ gì đó đang chờ bọn họ dưới gầm xe và đằng sau những tán cây xung quanh, chờ đợi bọn hắn xuống xe.

Xe khách vừa đi về phía trước, bỗng nhiên một bàn tay đầy máu đập vào phía sau cửa sổ thủy tinh, móng tay dùng sức trên cửa sổ xe tạo âm thanh bén nhọn chói tai.

Chúc Song Song dùng sức cắn mu bàn tay, mới có thể ngăn mình bị dọa thét lên.

Hình xăm trên cánh tay nhìn rất quen mắt, cô nhận ra đây chính là bàn tay tên cơ bắp vừa túm tóc cô không lâu.

Bàn tay đầy máu đập lên xe cửa sổ, ngay sau đó mấy bàn tay che kín thi ban tay tranh nhau chen lấn đập tới, lít nha lít nhít đem bàn tay tên cơ bắp bao trùm, nhanh chóng túm xuống dưới, chỉ ở cửa sổ lưu lại một bàn tay đỏ tươi, và một đạo vết máu chảy xuống.

""Người đàn ông xăm trổ này tôi đã thấy trên mạng, gã là tội phạm gϊếŧ vợ một năm trước đang bị truy nã, nghe nói hắn không chỉ gϊếŧ vợ tình nhân."" Ngồi gần học sinh cấp ba, nhìn chằm chằm một màn này thì thào nói.

Những âm thanh nhấm nuốt âm thanh cùng xé rách cách bọn họ càng ngày càng xa, tiếng kêu thê lương thảm thiết làm người ta trong lòng hốt hoảng kêu dần biến mất tại đậm đặc đêm tối.

Lưu cho bọn họ chỉ có bàn tay đẫm máu bên trên cửa kính, và bàn tay nam diên viên trên cửa xe.

Trong xe lâm vào yên tĩnh thật lâu, chỉ có thể nghe hơi thở nặng nề.

Đúng lúc này, tiếng máy móc nhẹ nhàng lại vang lên.

【 Mời người chơi dự bị ghi nhớ, người không tuân thủ quy tắc trò chơi, chết.】

Nào chỉ là ghi nhớ, một màn sinh mệnh mười mấy người sống sờ sờ cùng máu tươi đậm đặc thật sâu khắc ở thân thể bọn họ bên trong.

Sau đó, không ai dám hô to gọi nhỏ, không ai dám xuống xe, không ai dám phản kháng.

Tiểu đạo sĩ lau mặt, ngẩng đầu nhìn thấy Ninh Túc tay còn đặt trên mặt lái xe, đã qua hơn mười phút, tài xế vậy mà một mực ngẩng đầu chờ Ninh Túc sờ.

Một màn liền từ duy mỹ trở nên quỷ dị.

Tiểu đạo sĩ nghiến răng nghiến lợi, là người đầu tiên phá vỡ trầm mặc trong xe: ""Cô ấy thật sự rất đẹp sao?""