Chương 31: Không ngờ em cũng có chút cá tính đó

Người phụ nữ dính rượu vang lấy ví ra, đưa thẻ cho anh ta.

Lâu Nguyệt Tuyệt cười ha hả: "Ba, cái cô Kiều Sở Sở này cũng thú vị thật."

Lâu Thính Tứ cười nhạt gật gật đầu.

Bùi Uyên tán thưởng ra mặt: "Xem ra bao năm nay không ở cùng Kiều Sở Sở, con bé cũng không phải vô dụng."

Bùi Du Xuyên kiêu ngạo: "Em gái do chúng ta nuôi lớn, tất nhiên là phải giống chúng ta rồi."

Mấy người anh trai khác cũng rất tán đồng.

Lâm Thanh huýt sáo: "Ngầu quá Sở Sở! Tuyệt quá!"

Tiếng vỗ tay vang dội, ngay cả ông cụ Triệu cũng vui vẻ vỗ tay cho Kiều Sở Sở.

Cuối cùng trong tiếng vỗ tay và hò reo của mọi người, sau khi dùng hết toàn bộ số dư tài khoản cộng với hạn mức vay nợ, Lý Giai Hạo cũng gom đủ bảy trăm lẻ sáu nghìn chuyển cho người phụ nữ dính rượu vang.

Người phụ nữ dính rượu vang mỉm cười: "Tốt lắm, tôi đã nhận được rồi."

Lý Giai Hạo mặt đỏ gay, oán hận trừng Sở Sở, sau đó dẫn Hạ Tuyết Thuần rời đi.

Hạ Tuyết Thuần như muốn đóng đinh ánh mắt lên người Kiều Sở Sở, không phục nhưng vẫn bị kéo đi.

Hiện trường lập tức vang lên một tràng hoan hô.

Lâm Thanh thẳng thừng nhào tới ôm lấy Kiều Sở Sở: "Giỏi lắm Sở Sở, chị còn tưởng em là kiểu em gái mềm mại, không ngờ em cũng có chút cá tính đó!"

Kiều Sở Sở dương dương đắc ý: "Chứ còn gì nữa!”

Cô sớm biết sẽ có tình tiết này nên vẫn luôn tưởng tượng trong đầu rằng nếu cô có mặt thì sẽ thế nào.

Bởi vì kết cục ban đầu là làm ầm lên, sau đó nam chính xuất hiện, giúp Hạ Tuyết Thuần chặn người phụ nữ này lại.

Người phụ nữ ăn quả đắng chỉ có thể câm nín, thực lực kinh tế lại không bằng nam chính, mất trắng bảy trăm nghìn cho cái váy còn không được bồi thường, ấm ức đến nỗi rơi nước mắt.

Hạ Tuyết Thuần được lợi còn khoe mẽ, cho rằng người giàu đều là kẻ xấu, phát điên với nam chính, mắng nhiếc nam chính và người phụ nữ dính rượu vang kia đều không phải thứ tốt.

Rõ ràng người phạm sai lầm là cô ta, nhưng lại có thể thoải mái đổ lỗi cho người khác, biến mình thành nạn nhân thê thảm nhất.

Người phụ nữ dính rượu vang thật đúng là oan như Thị Kính.

Bởi nên nghĩ đến kết cục này, cô không nhịn được phải nhúng tay vào.

Người phụ nữ dính rượu vang đi đến trước mặt cô: "Cảm ơn cô Kiều, nếu không phiền thì chúng ta có thể trao đổi liên lạc được không, hôm khác tôi mời cô ăn cơm?"

Kiều Sở Sở vui vẻ đồng ý, trao đổi liên lạc.