Chương 41: Thật ngại quá là cách xin lỗi đúng đắn sao?

Nhìn thấy gương mặt quen thuộc của Kiều Sở Sở, Hạ Tuyết Thuầnlập tức nổi giận, tức giận đi về phía Kiều Sở Sở: "Chính cô tông vào mẹ tôi đúng không? Chính cô cố ý trả thù mẹ tôi đúng không?!"

Cô ta như thuốc nổ chỉ cần một tia lửa là bùng cháy, gào thét lao về phía cô!

Bùi Uyên nhanh chóng che chở Kiều Sở Sở, sắc mặt lạnh lùng: "Làm gì vậy?"

Hạ Tuyết Thuần hét đến xé lòng: "Tôi làm gì là làm gì?! Các người làm gì mới đúng! Các người ỷ vào có tiền là có thể gϊếŧ người sao?!"

Kiều Sở Sở sắc mặt sa sầm, giật lấy điện thoại của Lâm Thanh, đưa lên đối diện ánh mắt cô ta: "Cô tự xem mẹ cô ngất xỉu như thế nào đi!"

Hạ Tuyết Thuần khựng lại, cẩn thận xem đoạn video.

Camera giám sát cho thấy, mẹ cô ta băng qua bãi đỗ xe rồi đột nhiên quay đầu lại.

Xe của Lâm Thanh dừng lại, nhưng mẹ cô ta lại bị trượt chân trên băng, đầu đập vào xe, ngất xỉu tại chỗ.

Đến lúc này, sự thật đã rõ ràng.

Mặt Hạ Tuyết Thuần đỏ bừng, chột dạ lùi lại một bước: "Không phải cô tông thì sao không nói sớm?"

Kiều Sở Sở buông điện thoại, mỉa mai cô ta: "Không phải tôi tông thì tại sao tôi phải nói? Nếu cô còn dám lớn tiếng với tôi, mẹ cô sẽ bị sa thải khỏi bệnh viện tư nhân này, phòng bệnh VIP này cũng sẽ đuổi các người ra ngoài, chi phí thuốc men cũng sẽ không có ai giúp các người thanh toán đâu."

Hạ Tuyết Thuần trợn mắt như nghe thấy điều gì vô lý, cười lạnh: "Dựa vào đâu mà cô muốn nói gì cũng được như thế?"

Lão Nhị nhà họ Bùi - Bùi Triệt bước ra lạnh lùng nói: "Bởi vì tôi là chủ tịch hội đồng quản trị của bệnh viện tư nhân này."

Anh đứng trước mặt Kiều Sở Sở, khinh thường nhìn Hạ Tuyết Thuần: "Cô còn dám lớn tiếng với em gái tôi thì tôi sẽ bảo bảo vệ ném cả nhà bốn người các cô ra ngoài."

Hạ Tuyết Thuần bị chặn họng không nói nên lời.

Sắc mặt Bùi Triệt âm trầm như đến từ địa ngục: "Còn đứng ngây ra đó làm gì, mau xin lỗi em gái tôi đi?"

Hạ Tuyết Thuần run rẩy, mắt dần đỏ lên.

Nhưng cô ta vẫn ưỡn ngực ngẩng đầu, cứng đầu không chịu nhận sai.

Cha của Hạ Tuyết Thuần kéo cô ta, cúi đầu xin lỗi: "Thật ngại quá, thưa mấy vị, tính khí con gái tôi quá nóng nảy, nó nói chuyện khó nghe, mong các vị đừng để bụng."

Bùi Triệt không chịu buông tha: "Thật ngại quá là cách xin lỗi đúng đắn sao? Vậy tôi ném cả nhà các người ra ngoài rồi nói một tiếng ngại quá như thế được không?"