Chương 45: Hai đứa ngu này tiến triển còn nhanh hơn cả súc vật trong trại giống nữa

Lâm Thanh nghe thấy đối phương im lặng thì nghiêm túc nói: "Anh, nếu anh không mua căn nhà này cho em thì em sẽ chết yểu đấy."

Anh trai: "? Em đang đe dọa anh?"

Lâm Thanh thở dài: "Không, em chỉ đang thông báo cho anh thôi."

Anh trai im lặng giây lát: "Vậy nếu em muốn ở bên cạnh nhà họ Bùi thì anh cũng phải chuyển vào ở cùng."

Lâm Thanh thấy kỳ lạ, nhưng cô không hỏi nhiều, chỉ sảng khoái nói: "Không thành vấn đề, em chỉ cần quyền tự do cư trú lâu dài, anh không ghi tên em cũng được."

Nói xong, cô ấy dứt khoát cúp máy.

Ngay sau đó, "Quý Yến Xuyên" cũng lập tức gọi tới.

Nhìn cái tên nhấp nháy trên điện thoại, Lâm Thanh thẳng thừng cúp máy.

Đồng thời lúc cúp máy, cô cũng nhìn thấy Quý Yến Xuyên vội vã bước vào bệnh viện, vừa hay va phải Hạ Tuyết Thuần.

Dường như Hạ Tuyết Thuần đã khóc, mắt ngấn lệ nhìn anh ta một cái, che mặt khóc chạy đi mất.

Quý Yến Xuyên nghi hoặc nhìn bóng lưng cô ta, rồi lại cầm điện thoại lên gọi.

Điện thoại của Lâm Thanh lại reo lên.

Lâm Thanh không định nghe, chăm chú nhìn Quý Yến Xuyên.

Bởi vì mặc dù Quý Yến Xuyên đang gọi cho cô nhưng ánh mắt anh ta vẫn đăm đăm nhìn về phía Hạ Tuyết Thuần biến mất.

Như bị ma xui quỷ khiến, Lâm Thanh cầm điện thoại lên nghe.

Nhưng Quý Yến Xuyên lại vội vàng nói: "Lát nữa gọi lại cho em."

Anh ta vội vàng cúp máy, sải bước đi về phía Hạ Tuyết Thuần, giơ tay lên, nhẹ nhàng chạm vào vai cô ta.

Hạ Tuyết Thuần ngước đôi mắt đẫm lệ, nước mắt lập tức tuôn trào: "Sao anh lại ra tìm tôi?"

Cô ta mím môi, không đợi Quý Yến Xuyên trả lời đã nức nở: "Cho tôi mượn vai anh tựa một chút nhé!"

Đoạn cô ta ôm chầm lấy Quý Yến Xuyên, siết chặt anh ta.

Quý Yến Xuyên sững sờ, đứng dưới màn đêm, nhưng không hề giãy giụa.

Lâm Thanh tuyệt vọng, đoạn cầm điện thoại lên, quay video lưu lại bằng chứng.

Cảnh tượng không ngờ này lại có đến ba phía đang âm thầm theo dõi.

Ngoài Lâm Thanh ra, còn có cặp cha con Lâu Thính Tứ đang hút thuốc ở cửa bệnh viện.

Lâu Thính Tứ nheo mắt, thú vị nói: "Rõ ràng đã có vị hôn thê mà còn ôm ấp người phụ nữ khác sao?"

Lâu Nguyệt Tuyệt trợn tròn mắt: "Rác rưởi."

Và cả...

Kiều Sở Sở đang ngồi chờ các anh trai lên xe.

Cô ngồi ở ghế phụ, cắn chặt dây an toàn, chỉ số tức giận tăng vùn vụt.

Bùi Triệt ngồi ở ghế lái nhìn thấy cảnh này thì cười nhạo nhếch môi: "Hai đứa ngu này tiến triển còn nhanh hơn cả súc vật trong trại giống nữa."