Chương 13

"Tùng Liệt lại lên hot search rồi." Phó Tình cắn một miếng sủi cảo, lại đưa cho Vân Tập một miếng khác.

Cô là thanh mai trúc mã của Vân Tập, cũng là đối tác đầu tiên của cậu khi cậu mới thành lập công ty truyền thông Hãn Hải sau khi rời khỏi Vân gia.

"Tùng Liệt lên hot search thì có gì lạ chứ?" Vân Tập không quan tâm lắm, nhưng vẫn đặt báo cáo nghiên cứu thị trường trên tay mình xuống.

Kể từ khi chia tay Tùng Liệt ở nhà hàng Nhật Bản mấy ngày trước, hai người không còn liên lạc nữa.

Cậu nghĩ tình cảm ấy mà, chỉ cần bỏ mặc một thời gian thì nó sẽ có thể tự nguội lạnh.

"Đúng vậy, nhưng lần này không phải lên hot search kiểu được khen này nọ như mấy lần trước đâu." Phó Tình nhìn cậu, chậm rãi cau mày, "Vân tổng, điều đầu tiên cậu làm khi thức dậy hôm nay không phải là xem số liệu thị trường? Còn nữa, không phải cậu quan tâm đến Tùng Liệt nhất hay sao?

Vân Tập không trả lời, im lặng mở Weibo.

Quả nhiên, những tiêu đề như #Một người bạn nam của Tùng Liệt nổi giận đùng đùng trong bữa tiệc đêm#, #Tùng Liệt làm hư hại cơ sở vật chất của nhà hàng phải bồi thường hơn một vạn#, #Hàng dài người hâm mộ đánh sập nhà hàng Tùng Liệt từng đến# đứng đầu bảng hot search.

Trong ảnh chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng mơ hồ của Tùng Liệt, còn người được gọi là "bạn nam", cũng chính là bản thân Vân Tập, bị chắn vô cùng kín kẽ, hoàn toàn không nhìn thấy.

"Phòng làm việc của hắn đâu? Sao lại không ép dư luận xuống? Để mấy tiêu đề này chình ình trên hot search hay ho lắm hay sao?" Vân Tập cau mày hỏi.

"Không phải là cậu biết rất rõ về con người Tùng Liệt kia sao, ngoài ca hát ra thì hắn đâu có quan tâm điều gì nữa? Phòng làm việc còn hy vọng hắn sẽ được kên hot search mà không cần bỏ tiền ra mua nữa kìa, tác động tiêu cực của mấy tin đồn nhỏ này thực ra cũng không lớn đến thế, đợi lắng xuống thì lên một bài giải thích là được." Phó Tình cong môi.

"Chỉ cần giải thích thế là xong à?" Vân Tập lướt qua phần bình luận, "Dưới này có mấy bình luận gì mà [Khuynh hướng bạo lực], còn có cái gì mà [thiên vương muốn đập là đập], [lại dùng cách này để lên hot search à], mấy bình luận này xuất hiện nhiều cũng không tốt cho hình tượng.”

Phó Tình cười: “Công ty quản lý nhiều nghệ sĩ như vậy, loại sự cố nhỏ này chỉ là thêu hoa trên gấm mà thôi? Tùng Liệt là một người làm âm nhạc thuần túy, chỉ quan tâm đến ca hát và người hâm mộ, nên tranh cãi một chút cũng không phải là vấn đề. Tôi thấy cậu đúng là quan tâm tắc loạn.”

"Đương nhiên là tôi quan tâm. Mấy bài nhạc đang phát hành của Tùng Liệt vẫn liên quan đến công ty của chúng ta. Trước khi hết hạn hợp đồng, những thay đổi trong mối quan hệ của hắn đều gắn liền với ví tiền của chúng ta.” Vân Tập nhẹ nhàng nói bâng quơ một câu quan tâm, lại giống như chỉ đang nói về công việc.

"Cậu bị sao vậy... không phải chúng ta đang nói về chồng tương lai của cậu à? Thái độ lạnh nhạt của người làm ăn này là thế nào đây." Phó Tình hút một điếu thuốc, nhìn Vân Tập với vẻ thích thú.

Rốt cuộc, lý do Vân Tập ra khỏi nhà là vì quyết tâm muốn ở bên Tùng Liệt, không ngại trực tiếp cắt đứt với lão ba.

Vân Tập suy nghĩ một lúc, "Nếu tôi nhớ không lầm, hợp đồng của tôi với Tùng Liệt sẽ hết hạn sau hai tháng nữa."

Khi còn là nhà sản xuất, cậu đã ký thỏa thuận ràng buộc công việc với Tùng Liệt.

Ngay cả khi bây giờ cậu đã chuyển sang một nhà xuất bản thấp hơn do thiếu vốn, Tùng Liệt cũng đã có phòng làm việc riêng, hợp đồng đó vẫn sẽ có hiệu quả.

Vẻ mặt của Phó Tình trở nên nghiêm túc hơn một chút: "Đúng vậy, khi mới mở công ty của chúng ta, cậu đã mang theo hợp đồng này đến. Nhưng sao giờ cậu lại hỏi cái này?"