Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cả Triều Văn Võ Hóng Drama Đều Nghe Lén Tiếng Lòng Ta

Chương 28: Nữ Ác Ma Lộ Diện

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nếu Tống Dao Dao biết suy nghĩ của họ, chắc chắn nàng sẽ nói: “Các ngươi suy nghĩ nhiều rồi!”

Tống thị lang vội vàng chạy đến, kéo tay Tống Dao Dao:

“Dao Dao, con đang làm gì thế?”

“Cha, đừng ngăn con! Con nghe nói, bọn sát thủ này rất giàu, gϊếŧ một tên được rất nhiều tiền thưởng!

Con chỉ muốn vay chút tiền tiêu thôi mà!”

Mọi người đều không nói nên lời nhìn Tống Dao Dao, họ còn tưởng rằng Tiểu Tống đại nhân định làm gì đó với bọn sát thủ...

Đúng là do họ suy nghĩ không trong sáng, nghĩ nhiều quá!

Tống thị lang lúc này mới nhận ra, tiểu nữ nhi của mình tham tiền đến mức nào, bèn nói:

“Con đứng qua một bên, việc này để người khác làm.”

“Vâng.”

Tống Dao Dao lúc này mới lùi ra một bên.

Tống thị lang ra hiệu, lập tức có 30 thuộc hạ bắt đầu lục soát trên người đám sát thủ.

Tống Dao Dao vẫn không ngừng dặn dò:

“Tóc, áo trong, giày, tất cũng phải kiểm tra hết, đúng rồi, đừng bỏ qua cả qυầи ɭóŧ!”

Giữa chốn đông người lại lục soát qυầи ɭóŧ của người khác, việc này thật ổn chứ?

Mặt Tống thị lang đỏ bừng, lớn tiếng quát:

“Tống Dao Dao, con im miệng cho ta!”

Tống Dao Dao bĩu môi, lẩm bẩm: “Như thể ai không mặc qυầи ɭóŧ vậy, không cho ta nói.”

Tên đầu lĩnh sát thủ không nhịn được, dùng hết sức lực, mắng:

“Ngươi đúng là kẻ vô sỉ, muốn gϊếŧ thì gϊếŧ, cần gì phải sỉ nhục chúng ta như vậy?”

Tống Dao Dao khinh bỉ nói:

“Biết thế này thì lúc trước đừng gây chuyện với ta! Còn muốn chết nhanh gọn, mơ mộng à?

Bây giờ chỉ là lục soát thôi, đã đến đâu nào?

Lát nữa, sẽ cho ngươi biết ta còn nhiều chiêu trò khác.”

“Ngươi đúng là độc phụ, là ác ma...”

Tống Dao Dao càng cười lớn, như vai phản diện trong phim truyền hình, tay chống hông:

“Ha ha ha, không sai, ta chính là ác ma.

Hiện tại các ngươi chỉ là cá nằm trên thớt, ta muốn làm gì thì làm!

Ngươi còn mắng nữa, ta sẽ cho ngươi làm thái giám đầu tiên!”

“Ngươi, ngươi...”

Tất cả mọi người ở đó đều cảm thấy lạnh buốt dưới hông, vội kẹp chặt hai chân.

Tên đầu lĩnh sát thủ run rẩy vì tức giận, nhưng hắn không dám mắng thêm, sợ rằng kẻ điên này sẽ thiến hắn thật!

Có người chỉ lục soát nửa trên của sát thủ, bị Tống Dao Dao phát hiện, liền chỉ vào hắn:

“Ngươi làm cái gì vậy? Sao chỉ lục soát nửa trên, còn nơi khác thì sao?

Nếu ngươi không làm được, để ta làm!”

Người đó nghe xong, nào dám để tiểu thư đích thân ra tay, nếu nàng mà đυ.ng vào đám sát thủ hôi hám này, lão gia sẽ lột da hắn mất!

Nghĩ vậy, hắn chỉ còn cách làm theo lời tiểu thư, lục soát kỹ lưỡng từng người.

Chẳng bao lâu sau, có người mang đến một chồng ngân phiếu và bạc, đặt trước mặt Tống Dao Dao.

Tống Dao Dao hoàn toàn không bận tâm số ngân phiếu và bạc này từ đâu mà ra.

Kiếp trước nàng là quân y, thân thể nam nhân chỗ nào mà nàng chưa thấy, chưa sờ qua?

Chỉ là qυầи ɭóŧ thôi, có gì đâu mà nàng phải bận tâm!

Đúng lúc lấy được số ngân phiếu này, có thể mua thêm dược liệu!

Tống Dao Dao đếm đếm, thế mà có hơn 20.000 lượng bạc.

Nàng đã nói rồi mà! Sát thủ nào có ai nghèo?

Nhìn đi, đều là những kẻ có tiền!

Tống Dao Dao chia cho 24 người Hoàng thượng phái đến và 30 người của cha mình, mỗi người 200 lượng, vậy là hết sạch.

Những người đó từ chối nhận.

Không phải Tống Dao Dao hào phóng, nếu không nhờ họ bảo vệ, nàng đã sớm mất mạng rồi.

Dù họ chỉ làm theo lệnh, nhưng Tống Dao Dao cảm thấy, số tiền này họ xứng đáng nhận!

Nàng kiên quyết nhét ngân phiếu vào tay họ:

“Cầm lấy đi, của trời cho, ai gặp thì hưởng!”

Hơn 50 người lúc này mới cảm tạ Tống Dao Dao:

“Cảm ơn Tiểu Tống đại nhân đã ban thưởng.”

“Cảm ơn Tống nhị tiểu thư đã ban thưởng.”

Tống Dao Dao xua tay, “Không cần cảm ơn, đây là những gì các ngươi nên có.”

Tống Dao Dao còn đưa cho cha mình 1.000 lượng, chuẩn bị để lại 1.000 lượng cho Hoàng thượng!

Hoàng thượng đã phái người bảo vệ nàng, nàng phải ghi nhớ ân tình này.

1.000 lượng ngân phiếu này, khi ám vệ hồi cung báo cáo tình hình, sẽ nhờ họ mang cho Hoàng thượng.

Dù Hoàng thượng gia sản lớn, không để mắt đến chút tiền này, nhưng đó cũng là tấm lòng của nàng, đúng không?

Số tiền bất ngờ này, nhất định phải để lại phần cho Hoàng thượng!

Sau khi phân phát xong, Tống Dao Dao nói:

“Số tiền còn lại, ta sẽ giữ để mua thêm dược liệu, ta còn cần chế nhiều loại thuốc, số tiền này sẽ dùng cho việc đó.”

Tống Dao Dao vẫn muốn giải thích rõ tác dụng của số tiền đó!

Có người hỏi:

“Tống đại nhân, vậy số sát thủ này phải xử lý thế nào?”

Tống thị lang cũng đau đầu, bắt nhiều sát thủ thế này, xử lý ra sao đây, đúng là một vấn đề nan giải!

Tống Dao Dao thấy cha mình không nói gì, liền ghé lại gần,

“Cha, những người này có thể gϊếŧ sạch không?”

Tống thị lang nhìn Tống Dao Dao, cuối cùng ông đã sinh ra loại con gái gì thế này, sao lại bạo lực và đẫm máu đến vậy?

Ông thở dài, nói:

“Những người này, chỉ là làm nhiệm vụ, bọn họ cơ bản không biết chủ mưu là ai.

Dù có dùng hình tra khảo, cũng khó mà hỏi được gì.

Đơn giản, gϊếŧ thì gϊếŧ thôi!

Nhưng nhiều thi thể như vậy, phải xử lý thế nào?”

Tống Dao Dao chớp chớp mắt:

“Cha, thi thể cứ để con xử lý!”

Tống thị lang nhìn đứa con gái nghịch ngợm của mình, không biết nàng lại định làm gì?

Ông hỏi lại:

“Con thật sự xử lý được?”

Tống Dao Dao kiên định gật đầu: “Được mà.”

“Con định làm thế nào?”

“Cha, trừ tên đầu lĩnh sát thủ, những người khác cứ đánh ngất đi.”

Dù không biết con gái định làm gì, Tống thị lang vẫn làm theo, đánh ngất tất cả, trừ tên đầu lĩnh.

Tống Dao Dao thấy cảnh tượng này, hài lòng gật đầu.

Nàng lấy từ túi ra một gói thuốc bột, bước từng bước đến chỗ tên đầu lĩnh sát thủ.

Nhìn thấy Tống Dao Dao, tên đầu lĩnh sợ hãi, theo bản năng muốn lùi lại:

“Yêu nữ, ngươi định làm gì?”

Tống Dao Dao cười càng đắc ý:

“Ha ha ha, vừa mới đây thôi ta còn là ác ma, giờ lại thành yêu nữ rồi!

Cảm ơn vì lời khen! Nhưng tiếc là không có thưởng đâu!

Còn ta định làm gì, ngươi sẽ sớm biết thôi!”

Tống Dao Dao nhìn kỹ tên đầu lĩnh sát thủ, hắn mặc toàn đồ đen, nhìn không ra có bị thương hay không.

Nàng nhặt kiếm dưới đất, chém xuống cánh tay hắn.

Chưa kịp để tên đầu lĩnh kêu lên, nàng đã mở gói thuốc bột trong tay, đổ lên vết thương.

Tên đầu lĩnh sát thủ, vì đã trúng độc, yếu ớt vô lực, lúc này lại thét lên thảm thiết!

Hắn oán hận nhìn Tống Dao Dao, hét lên:

“Ngươi làm gì vậy?”

Tống Dao Dao vô tội nói:

“Lúc trước không phải ngươi nói, muốn gϊếŧ muốn chặt tùy ý làm gì cũng được sao?

Ta chẳng phải đang đáp ứng yêu cầu của ngươi sao?

Đây là loại thuốc mới chế, chưa biết hiệu quả thế nào, ngươi là người thử đầu tiên đấy.”
« Chương TrướcChương Tiếp »