Chương 4

Tôi bỏ Sở Dĩnh lại phía sau, đi tới quầy bar rửa ly.

Thật trùng hợp, Mục Dã Xuyên và Tạ Kỳ Hàn đã đi ngang qua tôi sau khi thành lập một nhóm.

Mục Dã Xuyên lặng lẽ giơ ngón cái lên với tôi: "Tuyệt vời, em gái."

Tôi mỉm cười và không nói gì.

Tạ Kỳ Hàn ở một bên tắt micro, trêu ghẹo nói: "Anh trai em gái, mới đây mà hai người có đã thân thiết nhau rồi nhỉ."

Mục Dã Xuyên nhướng mày: "Nếu không thích thì sau này cậu đừng gọi cô ấy là em gái."

Tạ Kỳ Hàn khinh thường: "Tôi thích hay không thì liên quan gì tới cậu."

Bằng cách nào đó, hai người họ bốc lên mùi thuốc súng.

Mục Dã Xuyên cũng tắt micro: "Anh đã nghe nói đến Định luật chân hương(*) chưa? Chờ bị vả mặt đi."

(*) Chân hương định luật (真香定律): Là thuật ngữ Internet ở Trung Quốc. Từ này được dùng để diễn tả rằng lúc đầu bạn không thích thứ gì đó nhưng sau khi bạn thử, bạn sẽ nghĩ nó rất ngon, tốt. Nó xảy ra trong cuộc sống của nhiều người, thậm chí mọi người đều từng trải qua nên nó giống như là định luật.

Tạ Kỳ Hàn trả lời: "Tôi biết cậu thích Lâm Thanh Chi, nhưng cậu không biết cách đuổi theo cô ấy? Cậu có muốn tôi trở thành người cổ vũ cho cậu không?"

Mục Dã Xuyên cong môi và mỉm cười đầy ẩn ý.

Tạ Kỳ Hàn thấp giọng chửi rủa: "Đồ thần kinh."

Tôi không hiểu hai người này có mối bất bình riêng tư gì, tôi chỉ biết trên màn hình Live stream, bình luận đang cuộn lên không ngừng

【Xuyên Thần và anh Hàn đang nói chuyện gì vậy?】

【Sao hai người lại tắt mic vậy? Có vụ gì mà những thành viên VIP chúng ta không được nghe thế?】

【Có phải tôi là người duy nhất nghĩ rằng hai người họ là một CP không?】

【Lâm Thanh Chi có thể cút ra khỏi đây được không? Cô ấy đứng đấy hóng hớt cái gì? Cô ấy bị sao vậy?】

(P/s: theo như chương này mình dịch thì hiểu là Tạ Kỳ Hàn có cảm tình với Lâm Thanh Chi, nên khi thấy Mục Dã Xuyên xưng hô anh trai em gái với Lâm Thanh Chi nên ghen tị, cho rằng Dã Xuyên thích Thanh Chi nên mới thuận theo Lâm Thanh Chi. Đấy là suy nghĩ của cá nhân mình không biết đúng ý tác giả là thế không >0<)

Mục Dã Xuyên và Tạ Kỳ Hàn đi ra ngoài mua rau.

Tôi đã dọn dẹp xong sảnh trước, tôi rất bận.

Lại có bình luận bắt đầu chế nhạo tôi-

【Lâm Thanh Chi đến chương trình này để làm bình hoa?】

【Cô ấy dễ dàng kiếm được tiền công trong khi toàn lười biếng.】

【Sở Dĩnh đi vào bếp giúp anh Giang Từ, chỉ có Lâm Thanh Chi là trắng trợn lười biếng.】

Tôi liếc nhìn màn hình lớn, không nhịn được ngứa ngáy trong cổ họng, nói: "Bạn có biết tại sao tôi không vào bếp không?"

Khán giả trong phòng Live stream thấy tôi đang trò chuyện với họ, họ đột nhiên phấn khích-

【Tôi thấy cô đang ngụy biện!】

【Cô lười thì nói là lười, còn biện minh cho mình?】

【Nói đi, nói thật nếu cô dám!】

Tôi mỉm cười nhẹ.

Xin lỗi.