Chương 36

Sân tập trong Cung điện Ngọc Trai ban đầu là nơi để Morres học kiếm thuật.

Đương nhiên là từ khi cậu ta bỏ kiếm thuật từ sớm thì nơi này đã bị bỏ không suốt một thời gian, nhưng hiện giờ vẫn được giữ sạch sẽ bởi vị quan chức hành chính phải để ý đến ánh mắt của hoàng phi.

Thành ra không rõ từ lúc nào, các hiệp sĩ bảo vệ thường trú trong Cung điện Ngọc Trai đã biến đây thành một nơi thoải mái để huấn luyện thay cho sân tập của các hiệp sĩ ở một chỗ xa tít.

Nhưng lúc này đây, các hiệp sĩ đều đang ngừng tập luyện và tụ tập một góc phòng, trân trân nhìn với đôi mắt bất mãn. Đó là bởi vì Tam Hoàng tử heo bỗng xuất hiện và chiếm dụng cái phòng tập không mấy rộng rãi này.

Hoàng tử đang lượn vòng quanh sân tập với tốc độ không phải chạy cũng chẳng phải đi.

‘Tên điên đó đang làm cái gì vậy, sao bỗng dưng lại tràn trề động lực thế?’

Các hiệp sĩ gửi đến vị hoàng tử đang thở hồng hộc mà lê cái thân thể kềnh càng những ánh mắt không mấy thiện cảm.



Không giống như cô thị nữ bị quản thúc chặt chẽ, các hiệp sĩ tương đối ít chịu ảnh hưởng bởi hoàng phi.

Việc họ cư xử thô lỗ với hoàng tử không phải là hiếm. Ngay cả bây giờ cũng đang có vài hiệp sĩ trắng trợn nhìn cậu với ánh mắt miệt thị.

Nhưng trong mắt Seong-jin đã lao đầu vào mục tiêu rèn luyện thể lực và có được aura, phản ứng khó chịu của các hiệp sĩ chẳng đáng bận tâm chút nào. Cậu vừa rên hừ hừ vừa đi quanh vài vòng, rồi lấy tay áo lau mồ hôi và lẹ bước trở lại Cung điện Ngọc Trai mà chẳng thèm nhìn các hiệp sĩ lấy một cái.

Cái quái gì vậy? Mãi một lúc sau, các hiệp sĩ mới nhìn nhau đầy bối rối.

Tình huống này đáng lẽ hắn phải điên lên với họ vì đã không cúi đầu chào đàng hoàng, nhưng tên vô lại đó chỉ lẳng lặng luyện tập rồi biến mất tăm.

Các hiệp sĩ chớp mắt một hồi, nhưng rồi lại nhanh chóng tiếp tục việc huấn luyện cá nhân của mình và thầm nghĩ.

‘Trên đời này chuyện quái gì cũng có thể xảy ra…’