Chương 6: Tán tỉnh

Trong quá trình quay trở lại xe của tôi, chúng tôi nói chuyện nhiều hơn và dường như cũng hiểu nhau hơn. Vanessa thực sự là một người rất tuyệt vời. Tôi cảm thấy chúng tôi đang trở thành bạn bè vậy.

Chúng tôi lên xe và tôi bắt đầu lái xe. Sau vài phút, chúng tôi đến một con đường vắng xung quanh không có gì ngoài cây cối.

"Chúng ta đang đi đâu vậy?" Vanessa hỏi.

"He he, nó là một điều bí mật."

"Tôi ghét sự bí mật." Cô ấy bĩu môi đùa giỡn.

"Tôi thích những điều bí mật." Tôi cười.

Thay vì chế nhạo tôi như Amber vẫn làm, Vanessa chỉ nhìn tôi. Tôi có thể cảm thấy cái nhìn chăm chăm của cô ấy đốt cháy một bên đầu tôi. Thật khó để tập trung lái xe khi cô ấy cứ nhìn tôi như vậy.

"Sao?" Tôi liếc nhanh giữa cô ấy và con đường.

"Không có gì. Chỉ là cách cậu thích những điều bí mật bất ngờ thật là ngọt ngào thôi."

"Ỏ, cảm ơn." Tôi nói rồi đột nhiên trở nên ngại ngùng. "Có thể cậu chưa biết, nhưng nếu cậu cứ nhìn tớ chằm chằm như vậy, có thể tớ sẽ đâm vào một cái cây nào đấy ở đây mất.” Tôi cười.

"Có lẽ như thế thật đấy." Cô ấy nói cuối cùng cũng rời đôi mắt nâu khỏi tôi. Có một sự im lặng trong vài phút trước khi chúng tôi đến địa điểm bí mật mà tôi nói.

"Này Vanessa, nhìn đi, địa điểm bí mật ấy, chúng ta đang ở đây."

Tôi chầm chậm lái xe trên con đường mòn nhỏ xuyên qua những hàng cây. Khi con đường đất biến mất và cây cối mờ dần, một bãi biển vắng tuyệt đẹp lộ ra. Bãi biển nhỏ, những cái cây tạo thành một nửa vòng tròn như một rào cản. Có một vài bãi cát đó đây cho đến khi nó gặp nước và bị nhấn chìm.

Tôi đỗ xe trên bãi cát và hướng mắt nhìn về Vanessa. Đôi môi cô ấy khẽ mở và đôi mắt của cô ấy mở to vẻ bị mê hoặc.

"Cậu tìm thấy nơi này kiểu gì vậy hả?" Cô ấy hỏi, ánh mắt từ bãi biển chuyển lên người tôi.

"Cha tớ thường đưa tớ và chị gái tớ đến đây khi chúng tớ còn nhỏ."

"Đẹp thật đấy." Cô ấy nói trong sự ngỡ ngàng.

"Tớ có một tấm vải ở hộp đồ hàng ghế sau ấy, nếu cậu muốn nằm thì có thể lấy nó ra." Tôi ra hiệu về phía hàng ghế sau.

"Được đấy chứ!" Cô ấy cởi giày và tất trước khi chạy ra khỏi xe và nhúng chân xuống nước. Tôi lấy chăn và cởi giày rồi mới chạy theo cô ấy.

"Không thể nổi sự tồn tại của nơi này luôn ấy. Đây cứ như bãi biển tư vậy của cậu vậy á." Cô ấy nói rồi nhìn vào mắt tôi một lần nữa.

"Tớ biết mà." Tôi nhìn những con sóng nhỏ vỗ vào chân chúng tôi.

"Chúng ta đi nằm đi." Vanessa đi bộ từ dưới nước trở lại giữa bãi biển và đợi tôi trải tấm vải xuống.

"Xin lỗi, cái chăn có chút nhỏ rồi." Tôi nói sau khi trải tấm vải xuống nền cát khô. "Tớ thường đến đây một mình."

"Ổn mà." Cô ấy vừa ngồi xuống vừa trả lời tôi. "Cậu có đến đây nhiều không?"

"Hồi trước thì nhiều, nhưng mà dạo gần đây thì không.”

"Tại sao không?"

"Tớ cũng không biết. Tớ đoán là đã có lúc tớ quên mất nó." Tôi trả lời cô ấy, mặt trời đang lui xuống cuối chân trời từng chút một. Khóe mắt tôi bắt gặp Vanessa đang nhìn về tôi.

"Vậy tớ nên thả thính như nào? Cho bữa tiệc vào thứ Sáu ấy.” Tôi nhìn Vanessa.

"Nó phụ thuộc vào điều gì làm cậu thấy thoải mái nhất." Cô ấy nói. "Cậu có thể nói chuyện, khen ngợi chẳng hạn, sử dụng ngôn ngữ cơ thể, giao tiếp bằng mắt, mấy thứ kiểu đấy."

"Gợi ý cái nào là tốt nhất được không?"

"Chà, tớ sẽ nói giao tiếp bằng mắt trong một số tình huống là tốt nhất." Cô ấy cũng nhìn đến mặt trời. "Hầu hết trường hợp, một ánh nhìn lướt qua cũng có thể mở ra một cuộc trò chuyện đấy."

"Làm thế nào để có mấy cuộc trò chuyện như thế?" Tôi hỏi.

"Nó khá khó để giải thích. Để tớ chỉ cho cậu." Vanessa quay người đối mặt với tôi. "Vì vậy, giả vờ cậu là Jason và tớ là cậu."

"Được rồi." Tôi cũng quay người đối mặt với cô ấy.

"Này Jason, dạo này cậu sao rồi?" Vanessa đóng giả là tôi và hỏi.

"Tớ khỏe, cậu thì sao?" Tôi hạ giọng xuống để nghe giống như Jason.

"Không có gì tệ cả. Tiện thể, hôm nay trông cậu ổn lắm đấy."

"Cảm ơn nhé, cậu cũng vậy."

"Vậy tối nay cậu có cô gái nào bên mình chưa?"

"Không hề." Tôi đặt giả thuyết rằng đó là điều cô ấy muốn tôi đáp lại.

"Tốt, hiện tại có rồi đấy."

Vanessa thả lỏng cơ thể cho thấy trò chơi mô phỏng này đã kết thúc. "Vì vậy, đó là một trong những cách mà cậu có thể dùng nó để tán tỉnh thả thích người khác. Bây giờ cậu thử với tớ xem sao."