Chương 6: nổi điên

Tô Gia Hân gật gật đầu, giơ thêm một hộp sữa nữa rồi nói

‘’ Tớ vẫn còn một hộp’’

Lý Tiểu Xuyên lúc này niềm nở cười, đẩy chiếc ghế trống bên cạnh Tô Gia Hân rồi lên tiếng

‘’ Vậy tớ không khách sáo, cậu ngồi đi’’

‘’ Ừm …’’ - Tô Gia Hân vui vẻ, đang định ngồi thì chiếc ghế bị đá đi, hại cô suýt té ngã xuống đất

‘’ Hahaha, bốn mắt đang muốn tìm bạn kìa chúng mày’’ - âm thanh bỡn cợt của Vương Nhất Hạo vang lên, đám con trai trong lớp hùa theo trêu chọc

‘’ Bốn mắt, xấu xí’’

Tô Gia Hân uất ức cắn môi dưới, cúi đầu. Gương mặt nhỏ đỏ lên, khoé mắt lẫn đầu mũi cay xè

Vương Nhất Hạo không vì thế mà để yên, cậu cười để lộ má lúm đồng tiền rất duyên, tiếp tục lên tiếng

‘’ Ui, khóc rồi à?’’

Tô Gia Hân xoay mặt đi, không muốn chú ý tới. Cậu ta lại càng thêm khó chịu, tiến đến giật lấy đuôi tóc của cô

‘’ Nè, nghe nói gì không, bốn mắt?’’

Lý Tiểu Xuyên đứng dậy, kéo Tô Gia Hân ngồi vào chỗ của mình còn bản thân thì uống cạn hộp sữa một hơi rồi dùng cái vỏ rỗng đó ném vào người Vương Nhất Hạo

Cậu ta trợn to mắt không dám tin, sau đó nổi điên

‘’ Muốn chết à, học sinh mới hạng chót kia?’’

Trời đất minh chứng, tôi đã cố gắng nhường nhịn hết mức có thể rồi. Nhưng mà sao cái lớp này … à không, cả cái trường này từ giáo viên đến bạn học khác và cùng lớp đều cứ muốn chọc điên tôi vậy?

Quá lắm rồi, còn nhịn nữa thì đúng như bọn họ nói. Cô là đồ ngu!!!

Lý Tiểu Xuyên hướng mắt về phía Vương Nhất Hạo nở nụ cười, phía sau cậu là vài nam sinh đang trưng ra vẻ mặt hù doạ

Tiểu Xuyên cười mỉa, chắc chị đây sợ. Rồi nhanh như chớp lấy hết dụng cụ học tập của bản thân từ sách vở đến bút viết … đem tất cả ném về phía cậu ta

Vốn còn tưởng cô chỉ đang ra oai, không ngờ cô dám liều mạng. Vương Nhất Hạo giơ tay thành hình chữ X, che chắn gương mặt điển trai có phần bất lương

‘’ Này … ngừng lại coi?’’

‘’ Ngừng này, cái tên du côn này … xin lỗi Gia Hân ngay’’ - cô chộp lấy hộp sữa mà Tô Gia Hân còn chưa uống, nốc cạn rồi ném thẳng về phía cậu

‘‘Bắt nạt người khác mà còn tưởng bản thân ngầu? Cái thằng trẻ trâu này, hôm nay chết với chị!!!’’

‘’ Cái … thằng? Ặc …’’ - còn đang sững sốt thì bị ăn chiếc giày vào mặt tiền. Vương Nhất Hạo lùi ra sau, nếu không nhờ đám con trai ở ngay đó thì cậu đã ngã lăn quay

Cậu ghét bỏ, dùng tay lau lau gương mặt dính đầy đất cát. Trợn mắt nhìn Lý Tiểu Xuyên

‘’ Con chó điên này?’’

Cô cười khẩy, phóng nhanh lên bản chộp lấy hộp phấn cùng giẻ lau. Mỗi viên phấn được ném đi đều sẽ tặng kèm thêm câu nói

‘’ Chó điên này … ngon thì đứng lại … thằng trẻ trâu’’

Chỉ vừa mới khai giảng 2 ngày, lớp 12A10 đã là trung tâm của sự chú ý. Học sinh năm nay đúng là sôi nổi



Phòng giáo vụ, Lưu đầu hói khó khăn xoa thái dương

‘’ Lý Tiểu Xuyên … chỉ mới một ngày không gặp mà lại gặp nhau nữa rồi, em thật sự muốn tôi cho hạnh kiểm yếu đúng không?’’

Nhìn thấy cô bị phạt quỳ, cậu trai vừa bị ăn giày ở bên cạnh cười mỉa

Lưu Nhân xoay sang cậu không nể nan mà quát

‘‘Còn Vương Nhất Hạo, lần này là lần thứ bao nhiêu em gây sự rồi hả? Cả hai trò nghiêm túc quỳ ở đây suy ngẫm cho tôi!!!’’

Lưu giám thị quay về chỗ ngồi, liên tục than khổ

‘’ Chỉ vừa mới khai giảng, nếu còn tiếp tục xảy ra những việc tương tự hoặc hơn thế này thì những sợi tóc quý giá trên đầu tôi chắc sẽ rụng sạch mất’’

Vào giờ học cũng là lúc hình phạt kết thúc. Cô cùng Vương Nhất Hạo đi về lớp, không quên khịa nhau vài câu

‘’ Tôi làm gì mà cô lại nổi điên, ngu nó cũng có giới hạn thôi chứ?’’

‘’ Gia Hân làm gì mà cậu gây sự với cô ấy, rãnh rỗi vừa thôi chứ?’’

‘’ Con chó điên này?’’

Lý Tiểu Xuyên giơ chân đá vào ống quyển của cậu ta. Vương Nhất Hạo khụy người suýt té lần 2 sau cái lần ầm ĩ trong lớp. Không kịp thời khựng lại thì cậu ta sẽ mất mặt trước bao nhiêu người?

Đang ở hành lang đó

‘’ Muốn chết?’’

‘’ Ngon thì tới đi, chị đây không ngán …’’

‘’ E hèm~’’

Cả hai người đang thủ thế chuẩn bị một trận sinh tử chiến thì phía sau lưng vang lên giọng đằng hắng. Xoay người mới thấy là Lưu đầu hói

Họ đành nuốt cục tức này xuống, đi về lớp học. Vẫn không quên trao cho nhau những cái lườm nguýt toé lửa