Chương 29

Không gian bao trùm trong sự yên tĩnh và ngại ngùng của hai người. Bạch Long Vĩ đã khom người sát đến chỗ Trần Khả Tân rồi dùng bờ môi của mình chạm vào bờ môi của cậu. Sau đó hai người đã hôn nhau đầy quấn quýt trong sự hạnh phúc của một tình yêu nồng cháy.

Kết thúc nụ hôn kia Trần Khả Tân đã nằm xuống dưới giường, và Bạch Long Vĩ đã cởi từng cái nút áo trên người cậu ra. Mà dùng đầu của mình khom xuống cùng môi chạm vào cơ thể mềm mại kia của cậu...

Bờ môi đi khắp cơ thể một lát lâu, anh đã bú ʍúŧ núʍ ѵú của cậu khiến cậu rên la trong sự sung sướиɠ và khó chịu nhưng vẫn cố gắng chịu đựng bởi vì chỉ cần anh vui sướиɠ là được...

Sau một lúc anh đã không còn nút núʍ ѵú của cậu nữa, mà là khom xuống dưới hạ bộ của cậu, anh đưa tay cởi chiếc quần cậu đang mặt ra, để lộ ©ôи ŧɧịt̠ đang núp trong chiếc quần với vẻ yểu xỉu kia trong sự ngại ngùng.

Anh đã dùng miệng của mình mà ngậm lấy nó ngay lập tức, chiếc lưỡi không ngừng đảo bên trong với ©ôи ŧɧịt̠ kia, làm cậu vô cùng sung sướиɠ rên lên ư ử, trong khi ©ôи ŧɧịt̠ 18 cm đã cưng lên...

Anh cứ như vậy bú ʍúŧ một lát lâu, trong sự dâʍ ɖu͙© không để cậu phản kháng hay làm gì hết. Chốc lát cậu đã rên lên ư ử trong sự sung sướиɠ. Mà bắn vào mồm anh rất nhiều những chất dịch nhày nhụa màu trắng.

Anh giờ đây đã nuốt nó trong sự hoang mang của cậu: "Gì chứ? Anh nuốt nó luôn à?"

Bạch Long Vĩ mỉn cười: "Có sao đâu chứ? Sữa của vợ anh mà! Nên anh phải uống hết. Hơn hết em lo lắng cái gì chứ? Còn giờ anh nghĩ đã đến lúc rồi. Đó là em phải phục vụ anh nghe rõ chưa!"

Trần Khả Tân nghe đến đây mà có một chút bối rối cậu không biết phải phục vụ anh như thế nào. Vậy nên cậu đã lên tiếng hỏi trong sự ngơ ngác: "Em...Em nên làm gì đây chứ? Em không biết làm chuyện đó!"

Anh mỉm cười nụ cười đầy nham hiểm đáp: "Gì không lẽ em còn chinh và chưa làm chuyện này bao giờ sao? Em cứ bú như anh vừa nãy làm cho em sướиɠ là được..."

Cậu tỏ vẻ vô cùng bối rối không biết phải làm gì, mà lo lắng ngồi một chỗ. Anh lúc này đã tiến đến một cách hùng hổ và thô bạo anh ra lệnh cho cậu:

"Em mau há miệng ra cho anh. Rồi em chỉ cần mυ"ŧ nó như kẹo mυ"ŧ là được..."

Cậu nghe lời của anh liền bị anh đút ©ôи ŧɧịt̠ dâʍ đãиɠ đầy hôi thối sọc mùi nướ© ŧıểυ và một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị rỉ ra. Điều đó khiến cậu cảm thấy vô cùng kinh tởm mà chỉ muốn nhổ nó ra ngay lập tức...

Rồi khi cậu nhã ra cậu đã lên tiếng cầu xin anh rằng: "Anh ơi nó làm em cảm thấy khó chịu quá. Thậm chí mùi của nó rất kinh tởm em không muốn mυ"ŧ nó một chút nào cả!"

Bạch Long Vĩ trong cơn cao trào bởi sự dâʍ ɖu͙© cậu đã không kìm chế được bản thân của mình nữa, mà cầm đầu của Trần Khả Tân nhấn vào ©ôи ŧɧịt̠ của mình bắt cậu bú cho anh: "Em nói gì vậy vợ yêu! Đây là những việc cần làm trong động phòng. Sao em lại nói không muốn làm chứ? Nào để anh dạy giúp em cách bú ©υ là như nào ha!"

Anh vô cùng thô bạo không ngừng nhấn đầu cậu liên tục lên xuống c̠ôи ŧɧịt̠ của mình. Cậu ho sặc sụa trong sự khó chịu và nghẹt thở. Vậy là cậu đã xô anh ra mà lên tiếng:

"Không em không muốn đâu! Em không muốn bú ©ôи ŧɧịt̠ này nữa nên anh hãy mau dừng lại đi! Được không chồng!"

Bạch Long Vĩ nhìn cậu khóc mà cũng đã mềm lòng, anh không muốn cậu phải đau buồn như vậy. Nên đã quyết định sẽ từ từ dạy cậu cách bú ©υ sau vậy. Nhưng bây giờ anh vô cùng hứng tình và muốn đυ. cậu ngay lập tức.

Vậy là anh đã cởϊ qυầи của cậu và quần của mình ra. Trong sự hoang mang của Trần Khả Tân cậu lên tiếng: "Anh định làm gì vậy?"

Bạch Long Vĩ đáp: "Thì cᏂị©Ꮒ em chứ làm gì nữa!"

Trần Khả Tân có chút do dự không biết phải làm gì, trong khi anh đã ngậm lấy tay của mình, và làm nó ước áp. Sau đó đưa đến lỗ hậu của cậu, rồi đâm vào nó để đưa sâu vào lỗ hậu một cách từ từ...

Trong sự nhăn mặt và khó chịu của cậu: "A đau quá đi! Khó chịu và đi đừng mà đừng làm như vậy nữa. Em xin anh đó dừng lại đi!"

Anh cũng đã dừng lại khi cậu la lên trong sự đau đớn và bậc khóc nức nở, nên anh đành dừng lại với những suy nghĩ: "Em ấy thật là đêm động phòng mà em ấy lại như này. Mình không biết khi không làm được việc đó thì mình sẽ làm được gì ẻm. Hay chỉ có thể ngủ bên cạnh ẻm? Và ôm ẻm thôi!"

Bạch Long Vĩ giờ đây lên tiếng: "Được rồi nếu em cảm thấy không hợp với việc động phòng thì thôi anh sẽ dừng lại và không làm như vậy nữa!"

Trần Khả Tân biết anh giận mình nhưng lại im lặng không nói gì. Bởi vì cậu không biết phải làm sao cả. Trong khi anh thì đã vào phòng tắm để tắm rửa...