Chương 30

Tề Giai Niệm ngẩng cái cổ mảnh khảnh lên đón nhận nụ hôn của anh trai, anh hôn vào môi, má, cổ, mỗi chỗ môi anh chạm đến đều khiến cho cơ thể cô bùng lửa, chỉ trong chốc lát, cả người cô đã đu trên người anh, hạ thân kề sát hông của chàng trai, một chân thậm chí đã chủ động vòng lên eo đối phương.

“Bé con hư hỏng, không phải em nói ghét anh lắm mà? Sao lại tự mình dính lên thế này?” Bàn tay thô to của Tề Ngạn Sơ véo nhẹ mông nhỏ một cái, biểu thị bất mãn của mình.

Tề Giai Niệm lúc này sớm đã dục hỏa đốt người, mặc dù nghe được ẩn ý trong lời nói của anh trai, nhưng cũng không có thời gian so đo với anh, chỉ lo cọ xát vào người chàng trai: “Anh, em muốn, cho em đi ~”

“Cho em cái gì?”

“Cho em côn ŧᏂịŧ lớn của anh…” Cô dựa khuôn mặt đã hồng thấu của mình vào cổ anh, da mặt cô vẫn rất mỏng, cô vẫn còn là bé gái nữa đấy.

Tề Ngạn Sơ cười: “Thích côn ŧᏂịŧ của anh như thế à, thế mà dám ở thư viện cầu xin anh trai chơi em, đúng là nhóc dâʍ đãиɠ hết thuốc chữa!” Âm thanh anh trong trẻo, giống như viên pha lê xinh đẹp, lăn vào trong lòng Tề Giai Niệm: “Nhưng anh cũng thích mà.”

Tề Giai Niệm cắn môi, cô cũng thích anh trai lắm.

Váy không biết bị vén lên eo từ bao giờ, bàn tay chàng trai kéo qυầи ɭóŧ của cô xuống, treo ở đầu gối, âʍ ɦộ nhỏ phấn nộn lộ ra bên ngoài, ở giữa là một khe thịt tinh tế, còn nhỏ xuống nước trắng ngà…

“Đừng nhìn!” Tề Giai Niệm che hạ thân của mình, không muốn anh trai nhìn thấy phía dưới dâʍ ŧᏂủy̠ tràn trề.

Tề Ngạn Sơ sao chịu? Anh không chỉ muốn xem, mà còn muốn xem một cách tỉ mỉ, chàng trai ngồi xổm xuống, dùng tay kéo tay em gái đang che bộ phận trọng yếu.

Lôиɠ ʍυ thưa thớt mềm mại, hai mảnh thịt hồng nhạt đang run rẩy khép lại, Tề Ngạn Sơ vươn tay, dùng hai ngón tay tách hai mảnh thịt non ra, vừa mới mở ra, môi âʍ ɦộ hồng hồng đầy nước cùng với âm đế lộ rõ.

Tề Giai Niệm nhắm mắt lại, trên mặt lộ ra hai rặng mây đỏ, cô cắn môi, không tiếng động cảm nhận kɧoáı ©ảʍ đang truyền đến từ chỗ tư mật.

Ngón tay thon dài của chàng trai ấn vân vê xoa âm đế kiều nộn, khảy từ dưới lên, mỗi lần xẹt qua chỗ thịt non ấy là có thể nghe thấy hô hấp dồn dập của cô gái, cũng khiến cho nhục động hồng nhạt chảy ra càng nhiều dâʍ ɖị©ɧ. Anh dùng ngón giữa xoay hai vòng ngoài cửa huyệt, đến khi em gái khó chịu hừ hừ thì mới đem ngón tay khớp xương thon dài vào trong tiểu huyệt ướt dầm dề của cô gái.

Tận sâu trong hoa huyệt ấm áp ẩm ướt, anh chỉ là tùy ý quấy loạn vài vòng liền nghe được tiếng nước truyền đến rõ ràng. Ước chừng ra vào mười mấy lần, nơi riêng tư của Tề Giai Niệm cũng đã chảy ồ ạt mật nước ra ngoài, dâʍ ŧᏂủy̠ tràn lan, dọc theo bắp đùi không ngừng có chất lỏng trong suốt chảy xuống, ở giữa hai chân lưu lại cảm giác tê tê ngứa ngứa.

Tề Ngạn Sơ đứng dậy, hôn môi em gái, anh nâng gương mặt tinh xảo tú mỹ của cô lên, chăm chú nhìn vào đôi mắt đang trầm mê trong nɧu͙© ɖu͙©: “Niệm Niệm, phía dưới ướt như vậy, có phải muốn anh trai không?”

“Đúng, muốn, rất muốn anh trai~” Tề Giai Niệm khóe mắt mờ nước, hạ thân trống rỗng khó chịu, vừa nãy khi ngón tay anh trai chui vào đảo lộn, lúc đầu rất thoải mái, nhưng một khi rút ra, loại cảm giác hư không tịch mịch này càng làm cô thèm khát, cô muốn, muốn côn ŧᏂịŧ anh trai nhanh chóng cắm vào tiểu huyệt của mình tàn sát bừa bãi, cho cô hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ cực lạc.