Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cẩm Nang Nam Đức

Chương 5

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hắn trợn mắt, nổi giận nói: "Bồi thường? Cô lấy cái gì bồi thường?"

"Đây là đôi giày phu nhân ta làm cho ta, có bỏ bạc ra mua cũng không mua được, là bảo vật vô giá, cô có hiểu hay không?"

Ta lúc này mới nhớ ra.

Giày hôm nay huynh ấy đi là do dây dưa ta thật lâu, ta mới đồng ý tặng huynh ấy một đôi do chính tay ta làm. . . . . đế giày.

Ta sờ mũi, có chút chột dạ.

Ta noi gương mẹ, bắt chước lừa bịp, đôi giày kia, ngoại trừ phần đế giày xiên xẹo là ta làm, còn lại đều do người khác làm.

Không ngờ hắn lại coi như trân bảo.

Trong nháy mắt, mọi tức giận do ta nằm mơ đều tan thành mây khói.

Nếu không...... Trở về tìm người may y phục cho hắn?

Chẳng qua ta không chỉ không tức giận, mà còn trực tiếp khóc hu hu.

Bởi vì Lâm Uyên tính tình ôn hòa, là một văn nhân dịu dàng như ngọc.

Ta nghĩ, kiểu gì hắn cũng sẽ thương hoa tiếc ngọc.

Cho nên lúc ta tới đây, ta đã tưởng tượng ra cảnh hắn dịu dàng với nàng ta như thế nào, phát sinh tình cảm nam nữ ra sao.

Ta đã nghĩ ra vô số phiên bản về cảnh một tên nam nhân cặn bã phụ bạc ta.

Dĩ nhiên, ta cũng tự tay xé nát phiên bản của hắn thành từng mảnh trong vô số phiên bản khác nhau đó.

Thế nên bây giờ ta thấy Lâm Uyên một lòng vì đôi giày ta làm mà chủ trì công đạo.

Nước mắt của ta, ba phần cảm động, bảy phần cắn rứt.

Hu hu hu, sao ta lại có thể nghĩ Lâm Uyên như vậy!

"Tướng công..."

"A Thù, sao nàng lại tới đây?"

Lâm Uyên vội vàng nghênh đón, trong nháy mắt thấy ta nước mắt đầm đìa, hắn sợ bay màu.

Hắn nhìn ta rồi nhìn vào góc áo của mình.

Sau đó trừng mắt nhìn Sở Doanh Doanh đang đứng bên cạnh.

"Cô nhìn xem, chỉ tại cô làm dơ giày của ta làm phu nhân ta tức giận rồi đấy. Đừng ở chỗ này làm người khác chướng mắt."

Ta càng cảm động hơn, nhào vào trong ngực Lâm Uyên.

"Thù Thù, nàng đừng khóc, trở về ta sẽ quỳ ván giặt, ta sẽ đi nhổ cỏ dại, nàng xử trí ta như thế nào cũng được."

Ta khóc đến mức hai mắt đẫm lệ, qua tầm nhìn mơ hồ, ta có thể thấy Sở Doanh Doanh tức giận trừng mắt nhìn ta.

Ủa?

Nàng ta không đẹp như bông hoa nhỏ màu trắng trong sách tả!

Trân Tu Trai của Hàn Lâm Viện do ngự trù trong cung làm, tài nấu nướng và nguyên liệu nấu ăn đều là số một.

Đơn giản mà nói, thì chính là măm măm rất ngon.

Dù sao cũng đã đến đây rồi, thì ăn một bữa rồi đi cũng không muộn.

Vì vậy, trong khi chờ đồ ăn lên, ta liền đi loanh quanh một lúc, rất nhanh thì phát hiện có điều gì đó không đúng.
« Chương TrướcChương Tiếp »