Chương 18: Nhưng vì cái gì sự tình lại biến thành như vậy?

Ôn Tử Du lúc này mới nhẹ nhàng gật gật đầu, Hạ Cảnh Dương liền buông lỏng tay, tùy tiện lau tay rồi đem khăn giấy ném cho Ôn Tử Du "Đem máu lau khô"

Ôn Tử Du vẫn luôn ở phát run, làm gì có tâm trạng quản máu ở trên tay, cầm lấy khăn giấy lau đi. Ôn Tử Du khóc lóc cầu xin hắn

"Thực xin lỗi, tôi sai rồi, tôi không bao giờ chạy nữa, xin anh đừng đánh tôi nữa!"

Anh khóc đến thút tha thút thít, Hạ Cảnh Dương nghe đến phiền lòng

"Tôi khi nào nói muốn đánh em?"

Ôn Tử Du nói không ra lời, chỉ là hơi phát run, Hạ Cảnh Dương cũng không biết nên nói cái gì, dứt khoát đứng dậy đi ra ngoài rửa tay

Hắn đi rồi lúc sau Ôn Tử Du mới an tĩnh một chút, lại không nghĩ rằng Hạ Cảnh Dương chân trước vừa mới đi, sau đó lại thấy Tống Cảnh Hiên đi vào phòng bệnh

Tống Cảnh Hiên ở cùng Ôn Tử Nhạc tách ra lúc sau liền trộm đi vào khu nằm viện nhìn trên hành lang không có đám người mặc quần áo đen mới tin tưởng Ôn Tử Nhạc không lừa hắn. Hắn đợi thật lâu, thật vất vả nhìn đến Hạ Cảnh Dương rời đi liền vào được, Ôn Tử Du nhìn đến hắn hoảng sợ

“Sao anh lại tới đây?”

“ Tôi đến mang em đi.” Tống Cảnh Hiên chỉ nói một câu này liền phải đem Ôn Tử Du bế lên, nhưng Ôn Tử Du lắc đầu không chịu

“Hạ Cảnh Dương lập tức liền tới rồi, tôi không thể đi!”

“Vì cái gì?” Tống Cảnh Hiên thấp giọng rống lên một tiếng

“Em luyến tiếc hắn?”

"Nếu tôi luyến tiếc hắn thì trước kia đã không chạy trốn" Ôn Tử Du đẩy tay hắn ra nói

"Anh đi mau, chờ hắn tới hắn sẽ không bỏ qua anh”

"Sẽ không, thuyền ở bến tàu chờ, chỉ cần hiện tại em theo tôi đi chúng ta liền có thể lập tức rời đi.” Tống Cảnh Hiên có chút sốt ruột

“Em lại không chịu, Hạ Cảnh Dương liền thật sự sẽ về tới.”

“Chính là” Ôn Tử Du vẫn là có chút sợ

“ Tôi sợ, hắn nếu là lại đem tôi bắt lấy, tôi……”

Ôn Tử Du chảy nước mắt xuống

"Tôi không đi, chúng ta đấu không lại hắn" Anh đẩy Tống Cảnh Hiên ra

"Anh nhanh rời đi mau, đừng làm cho hắn thấy anh, nếu không tôi sẽ chết"

"Em chính là vì thích hắn đúng không?" Tống Cảnh Hiên có chút tức giận

"Hắn là bạn trai của anh em, em làm vậy có đúng không?"

Ôn Tử Du ngẩn người, cúi đầu, hắn biết là không đúng, nhưng hắn trước nay cũng đâu làm cái gì. Sau khi Hạ Cảnh Dương cùng Ôn Tử Nhạc ở bên nhau, Ôn Tử Du liền một câu cũng không dám nói với hắn vì sợ Ôn Tử Nhạc tức giận cũng sợ chính mình không buông bỏ được hắn. Nhưng vì cái gì sự tình lại biến thành như vậy?