Chương 2

Ngày hôm sau tỉnh lại, Hạ Cảnh Dương sớm đã rời đi. Khăn trải giường cùng trên đệm đều là chói mắt vết máu, lỗ tai bị Hạ Cảnh Dương mạnh mẽ xỏ xuyên khuyên tai muốn tặng cho Ôn Tử Nhạc vào da thịt hắn, nó như đóng đinh trên thân thể hắn, sau một hồi hô hấp đau đến thấu tim, bản thân hắn hiện tại rõ ràng có bao nhiêu buồn cười Quản gia thấy vậy tìm bác sĩ gia đình đến giúp hắn xử lý vết thương, hắn đau đến mức cắn chặt răng, thật vất vả mới đi lại được, nhưng bác sĩ lại nói miệng vết thương trên đùi hắn lại nứt ra, yêu cầu hắn tốt nhất là đi bệnh viện

Miệng vết thương trên đùi là do lần đầu tiên hắn muốn chạy trốn nhưng ngay sau đó bị bắt trở lại, Hạ Cảnh Dương lấy ra dao găm đâm rất sâu vào đùi hắn, mấy ngày gần đây miệng vết thương mới khép lại. Ngày hôm qua sau khi bị lăn lộn với Hạ Cảnh Dương vết nứt lại mở ra.

"Thiếu gia nói vết thương này nhỏ không cần đi bệnh viện "

Ngữ khí của quản gia lãnh đạm đột nhiên nói một câu

"Thiếu gia muốn tôi chuyển lại câu này cho cậu là đừng ôm bất cứ hy vọng gì, cậu sẽ không ra khỏi biệt thự này được đâu"

Ôn Tử Du cong cong khoé miệng không nói cái gì nữa, hắn vốn dĩ không nên đối với tên biếи ŧɦái Hạ Cảnh Dương có bất kì hy vọng gì

Thời điểm Hạ Cảnh Dương trở về là buổi tối, thấy Ôn Tử Du đau đến ngủ không được cho nên Hạ Cảnh Dương xoa hắn gương mặt, Ôn Tử Nhạc sợ hãi mở bừng mắt ra, Hạ Cảnh Dương cũng không có động tác tiến thêm nữa chỉ là không muốn rời xa vuốt ve khuyên tai

"Ngươi có biết Tống Cảnh Hiên vẫn luôn tìm tin tức của ngươi không?"

Ôn Tử Du ánh mắt đạm mạc nghe thấy câu hắn nói bỗng dưng mở to hai mắt ra

"ngươi muốn làm gì?"

Trong ánh mắt của Hạ Cảnh Dương hiện lên một tia hung ác, “Hắn vẫn luôn ở tìm ngươi, đúng là không biết tốt xấu, ta cho hắn một chút giáo huấn mà thôi”

Ôn Tử Du tức giận đến cả người phát run,

"Hạ Cảnh Dương ngươi không chịu tin ta thì cũng đừng nên giận chó đánh mèo lên người khác! Ta với Tống Cảnh Hiên chỉ là bạn bè, ngươi vì cái gì mà không buông tha cho hắn, Hạ Cảnh Dương ngươi là cái tên biếи ŧɦái

Hạ Cảnh Dương giống như là đang chờ hắn nói những lời này

Quá mức thuận theo như tù binh quả thật không thú vị, thường thì phản kháng một chút mới có thể thỏa mãn du͙© vọиɠ của hắn, kỳ thật Ôn Tử Du nói không sai, hắn chính là cái tên biếи ŧɦái