Chương 30: Em cho rằng như vậy là có thể trả thù tôi sao?

Hạ Cảnh Dương bước nhanh đi qua, vén tóc lên Ôn Tử Du bị máu dính vào đầu tóc, trên lỗ tai miệng vết thương nhìn thấy ghê người, một cái lỗ tai cơ hồ đã đỏ, vết máu loang lổ"Em không dùng thuốc sao?"

Ôn Tử Du rũ đôi mắt xuống không nói gì, trước đây Hạ Cảnh Dương làm anh bị thương nặng cũng không cho anh đi bệnh viện, đột nhiên quan tâm vết thương nhỏ trên lỗ tai hắn, khẳng định không có chuyện gì tốt.

"Nói chuyện, đau choáng váng?”

Hạ Cảnh Dương thanh âm lạnh xuống dưới, Ôn Tử Du liền run rẩy

“vết thương nhỏ, không cần lãng phí thuốc”

"Ôn Tử Du, em cho rằng như vậy là có thể trả thù tôi sao?” Hạ Cảnh Dương ban đầu đối hắn còn có một tia thương hại, thấy Ôn Tử Du lại liền đối với hắn tỏ ra vẻ lạnh nhạt liền biến mất hầu như không còn

“Em dùng phương thức này, sẽ chỉ làm tôi càng thêm ghê tởm em.”

"Vậy anh tới đây làm gì?" Ôn Tử Du khóe miệng lộ ra trào phúng tươi cười nói

"Hạ Cảnh Dương, anh nên cùng Ôn Tử Nhạc của anh ân ân ái ái, còn tôi là một người chết ở gác mái nhỏ này, anh vì cái gì muốn lại đây?”

Ôn Tử Du đại khái đoán được Ôn Tử Nhạc sẽ nói vs Hạ Cảnh Dương như thế nào, nhưng anh cũng lười đến giải thích, dù sao Hạ Cảnh Dương sẽ không nghe, nói không chừng còn sẽ bởi vì anh bôi nhọ Ôn Tử Nhạc, lại tra tấn anh một lần nữa. Vì thế anh lắc lắc đầu, “cái khuyên tai kia vốn dĩ chính là đồ vật của Ôn Tử Nhạc, tôi đưa cho hắn, tôi liền không nợ hắn.”

Giọng nói của anh tràn đầy tuyệt vọng làm Hạ Cảnh Dương có chút tim đập nhanh, nhất thời không dám mở miệng, càng không đành lòng lại xem miệng vết thương trên lỗ tai Ôn Tử Du. Đột nhiên tiếng chuông di động đánh vỡ bàu không khí trầm mặc, Hạ Cảnh Dương vừa thấy là Ôn Tử Nhạc điện thoại liền nhanh chóng mà nghe

"Nói?"

“Cảnh dương ca ca, video trên mạng là chuyện như thế nào nha?” Ôn Tử Nhạc nghe tới thực sốt ruột

“Video Tiểu Du như thế nào sẽ bị truyền tới trên mạng? Ta nhìn đến lúc sau đều mau bị hù chết! Anh có tra được là ai làm không, video, không phải chỉ có anh có sao?”

Thanh âm của Ôn Tử Nhạc rất lớn, lớn đến nỗi làm Ôn Tử Du nghe được rõ ràng, anh nâng lên đôi mắt nhìn về phía Hạ Cảnh Dương, con ngươi đen đến như là một cái động không đáy.

Ôn Tử Nhạc là đoán chắc thời gian này Hạ Cảnh Dương nhất định ở nơi đó bên Ôn Tử Du , hắn đoán được rất đúng.