Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cầm Tù Tình Yêu: Cục Cưng, Em Chỉ Có Thể Bên Tôi

Chương 102: Con chỉ muốn ở bên cô ấy (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lưu Tư Nha ngồi cạnh bà ta, không ngừng dùng tay vuốt trên ngực giúp bà ta hít thở.

Cha An sắc mặt rất khó coi, nhìn An Dĩ Thần đi vào, cơn tức giận lập tức bùng nổ.

“Nghịch tử, con còn biết quay về sao, con xem con đã làm ra chuyện tốt gì đi! Không dễ gì mới có được cơ hội kiếm tiền, con lại chắp tay nhường người. Thị trưởng Triệu tìm cha nói chuyện, cha không biết nên nói với ông ấy như thế nào! Tư lệnh Lưu chịu trăm ngàn khổ cực giúp chúng ta, con lại phụ ý tốt của người ta. Con làm cha mất hết thể diện, con bảo cha sau này làm thế nào để nhìn mặt người ta nữa?”

An Dĩ Thần không nói gì, anh đi đến một chiếc ghế số pha đơn, ngồi xuống đợi sự tức giận cuồng nộ của bọn họ.

Chuyện này xem ra hôm nay không thể tránh khỏi, hôm nay phải giải quyết dứt khoát, thời gian kéo dài càng lâu thì càng không tốt cho mối quan hệ giữa anh ấy và Trần Chi.

“Dĩ Thần, con vì người phụ nữ đó mà ngốc nghếch như vậy sao?”

Mẹ An đau lòng nhìn về phía anh ấy: “Mẹ nghe nói, cô ta tên là Trần Chi, có phải là người bạn học năm đó của con không? Mẹ còn nghe nói, cô ta đã là người phụ nữ của Tư Dạ, vì sao con lại ngốc như vậy hả? Cô ta đã là một đôi giày hỏng mà người ta dùng qua rồi, con lại hi sinh vì cô ta nhiều như vậy, chuyện này nếu như truyền ra ngoài, nhà họ An chúng ta đều bị con làm cho mất mặt đấy.”

An Dĩ Thần ngước mắt lên, đối diện với đôi mắt của Lưu Tư Nhã, cô ta vội vàng phủ nhận: “Chuyện của Trần Chi không phải do em nói.”

Mẹ An lập tức xen vào: “Con đừng có nghi ngờ Tư Nha. Chuyện này chỉ cần kiểm tra một chút là sẽ biết chân tướng. Dĩ Thần, con rõ ràng đã ở bên cạnh Tư Nha, bây giờ lại cùng với một người phụ nữ thân phận không trong sạch ở với nhau. Con làm như thế không cảm thấy có lỗi với Tư Nha sao?”

Cha An trầm giọng nói tiếp: “Tư lệnh Lưu còn chưa biết chuyện này, con lập tức chia tay với cô gái họ Trần đó đi, cố gắng mà ở bên cạnh Tư Nha. Chuyện này chúng ta coi như chưa từng xảy ra. Con nhường lại công trình cho Tư Dạ, chúng ta không so đo. Nhưng con phải lập tức quay đầu, không được tiếp tục đắm chìm nữa.”

An Dĩ Thần yên lặng nghe bọn họ nói xong mới chậm rãi lên tiếng: “Mọi người nói xong chưa? Nói xong rồi thì để con nói.”

Tất cả mọi người đều nhìn anh ấy.

“Cha, mẹ, con nghĩ hai người nên hiểu rõ, con và Tiểu Chi khi học phổ thông tình cảm vốn đã rất tốt đẹp. Lúc đó, hai người đã nghĩ cách khiến cho bọn con phải chia tay. Nếu không, khi con ở nước ngoài viết thư cho Tiểu Chi, cô ấy sẽ không đến cả một bức thư cũng không nhận được. Bây giờ con gặp lại cô ấy, con vẫn rất thích cô ấy.”
« Chương TrướcChương Tiếp »