Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cầm Tù Tình Yêu: Cục Cưng, Em Chỉ Có Thể Bên Tôi

Chương 109: Có Thai Rồi Sao (3).

« Chương TrướcChương Tiếp »


Sắc mặt mẹ An càng thêm khó coi, dường như cả khuôn mặt đều biến đen, “Sau này con đừng có qua lại với cô ta nữa! Con nhìn cô ta mà xem, chắc chắn là mang thai rồi, đứa trẻ không phải của con, chẳng nhẽ con muốn nuôi con của kẻ khác sao!?”

Oanh------

Không chỉ An Dĩ Thần sững sờ, cả Trần Chi cũng ngơ ngẩn cả người.

Nghe thấy mẹ An lớn tiếng, Lưu Tư Nhã và cha Na cũng đi tới.

“Có chuyện gì xảy ra?” Cha An lạnh giọng hỏi.

Giọng nói của mẹ An bén nhọn vang lên, “Người phụ nữ này mang thai con của kẻ khác, vậy mà cứ quấn lấy con trai chúng ta, quả thật không biết xấu hổ!!”

“Cô Trần mang thai?” Lưu Tư Nhã kinh ngạc mở to hai mắt.

“Chả thế à, phản ứng vừa rồi của cô ta chính là phản ứng khi có thai. Phải hay không, đi bệnh viện kiểm tra một cái là biết.”

“Cháu không có!” Trần Chi vội vàng phủ định, nhưng trong lòng chính cô cũng không nắm chắc. Tuy rằng cô vẫn có lúc uống thuốc tránh thai nhưng đôi khi vẫn quên uống.

Chẳng lẽ cô thật sự mang thai sao?

Thế nhưng, thời gian ngắn như vậy, làm sao có thể mang thai được?

Sắc mặt An Dĩ Thần trắng nhợt, anh ấy mấp máy môi rồi kiên định mở miệng, “Con tin tưởng Tiểu Chi không mang thai, cho dù….. cô ấy mang thai con cũng không để ý.”

“Dĩ Thần, em thật sự không có!”

“Cô dám đi bệnh viện kiểm tra không? Loại chuyện này không phải cô nói không có liền không có, đến kiểm tra một cái là biết. Nghe nói cô đi theo cậu cả Tư được một đoạn thời gian rồi nhỉ, chẳng lẽ thân thể của cô vẫn còn trong sạch chắc?”

“Hơn nữa, trước khi cô theo cậu cả Tư, ai biết được cô có người đàn ông nào khác hay không.” Mẹ An chanh chua không lưu tình nói ra, quyết tâm để cho cô mất mặt.

“Cô Trần, tôi nói thật cho cô biết, cô căn bản không xứng với Dĩ Thần nhà chúng tôi! Tốt nhất cô nên bóp chết ý nguyện đấy đi, chúng tôi tuyệt đối không cho phép cô bước chân vào nhà họ An.”

Cha An cũng không vui mở miệng, “Cô Trần, không thể trách chúng tôi đối xử với cô như vậy. Quả thật cô không hề thích hợp gả vào nhà họ An đâu.”

“Đủ rồi!!”

Trần Chi cảm thấy bản thân không cần thiết phải ở lại nơi này chịu mọi sự khinh bỉ nữa, nơi này, cô cũng sẽ không tiếp tục hy vọng.

Cô cắn chặt môi lao ra khỏi nhà tắm, An Dĩ Thần kéo tay cô lại nhưng bị cô hung hăng hất ra.

“Tiểu Chi!” An Dĩ Thần hoảng hốt đuổi theo cô.

“Dĩ Thần, con đứng lại cho cha! Loại phụ nữ này, không cần cũng được!!” Cha An quát chói tai một tiếng.