Chương 116 Giờ phút này anh vô cùng khát vọng cơ thể cô 2

Quả nhiên, Trác Dịch chỉ cần nửa tiếng đã đến nơi, sắc mặt anh thực sự rất kém, bất luận là ai, bị người ta gọi dậy từ trong chăn ai mà không khó chịu chứ.

“Dạ à, tôi cảm thấy hình như cậu đã coi tôi là bác sĩ tư nhân của cậu rồi. Cô ấy chẳng qua chỉ là cảm nhẹ, có cần gọi một bác sĩ nổi tiếng như tôi không?”

“Cô ấy bị sốt.” Tư Dạ thản nhiên nói ra sự thật.

“Sốt không thể gây chết người, quá lắm thì bị ngốc thôi. Cô ấy bị ngốc cũng tốt mà như vậy cô ấy sẽ không chống đối cậu nữa.”

Ánh mắt Tư Dạ có chút thay đổi, “Nếu cô ngốc rồi sẽ không chống đối tôi.”

“....” Trác Dịch ngoan ngoãn đo nhiệt độ cho Trần Chi.

Được rồi, anh đã thật sự chịu thua dưới sự thèm khát của mình.

“39 độ hơn.”

“Trong tối nay có thể hạ sốt không?” Tư Dạ hỏi.

“Nói chung là chỉ cần tiêm một mũi là có thể hạ sốt rồi. Nếu bị lạnh hay không được nghỉ ngơi thì sẽ không hạ sốt được, nhưng bệnh có vẻ khá nghiêm trọng, cậu nên đưa cô ấy đi bệnh viện đi.”

“Vậy hay là cậu ở lại đi lỡ như cô ấy….”

“À, tôi nhớ lại rồi, tôi còn chuyện quan trọng tôi đi trước đây!” Trác Dịch vắt chân lên cổ mà chạy, chê cười rồi, anh không muốn ở lại chăm sóc bệnh nhân đâu.

Ít nhiều gì thì anh ta cũng là một bác sĩ có tiếng mà cũng đâu phải hộ sĩ càng không phải bảo mẫu.

Tư Dạ bất đắc dĩ nhìn theo bóng lưng Trác Dễ đã chạy xa, không còn cách nào khác, đành phải có lỗi với bản thân rồi vì phải chăm sóc cho Trần Chi đêm nay rồi.

Nhưng cô ấy phải uống một ít thuốc trước, nếu không nó sẽ thực sự sẽ xảy ra chuyện.

Tư Dạ tốn rất nhiều sức lực mới đánh thức được Trần Chi, sau khi cô ngoan ngoãn uống thuốc. Sau khi đắp chăn cho cô thì đi vào phòng tắm tắm rửa.

Nhưng khi anh tắm xong bước ra thì thấy chiếc chăn bông đã bị Trần Chi xốc lên, khăn tắm thì rơi xuống là cảnh xuân sắc của cô lộ ra một khoảng lớn.

Người phụ nữ này không cảm thấy lạnh sao?

Đúng rồi, cô đang sốt mà, chắc là đang nóng muốn chết, làm sao có thể cảm thấy lạnh được chứ.

Tư Dạ đi đến kéo lại chăn cho cô cố gắng không chạm tay vào nơi mềm mại và đầy đặn của cô, và đắp chiếc chăn lên người cô xong mới thở dài một hơi.

Nói thật, đã rất lâu rồi anh không được chạm vào cô, anh thật sự khát vọng cơ thể của cô.

Chết tiệt,càng nghĩ thì cơ thể anh càng nóng rực lên, nhưng anh không thể muốn cô bây giờ được.

Lúc Tư Dạ định quay người đi thì Trần Chi lại xốc chăn lên, dáng người cân xứng nõn nà của cô lập tức lộ ra trước mắt anh.

Đôi chân thon dài nuột nà, vòng eo nhỏ đến mức một tay có thể ôm trọn, hai cái bánh bao trước ngực tròn trịa, phát triển rất tốt.

Đừng nhìn cô ấy gầy gò như thế nhưng không có một chỗ nào trên người cô ấy thiếu một chút, dáng người của cô ấy thật hấp dẫn.