Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cầm Tù Tình Yêu: Cục Cưng, Em Chỉ Có Thể Bên Tôi

Chương 117 Giờ phút này anh vô cùng khát vọng cơ thể cô 3

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đừng nhìn cô ấy gầy gò như thế nhưng không có một chỗ nào trên người cô ấy thiếu một chút, dáng người của cô ấy thật hấp dẫn.

Ánh mắt Tư Dạ tối sầm lại, ngọn lửa của du͙© vọиɠ đã cháy bừng lên trong mắt anh.

Người phụ nữ này đã sốt đến như vậy mà còn không chịu ngoan ngoãn, chỗ nào cũng quyến rũ anh.

Tư Dạ ngồi ở mép giường nhưng tay không nhịn được mà vuốt ve eo cô, chậm rãi đi lên trên bao lấy nơi tròn trịa trước ngực cô nhẹ nhàng xoa bóp.

Trần Chi đang ngủ mơ phát ra một tiếng ưm, Tư Dạ lập tức cuối người hôn lên môi cô, chiếc lưỡi nhanh chóng đi vào trong khoang miệng cô.

Anh điên cuồng hôn cô không bị bất cứ trở ngại nào.

Lúc này Trần Chi đã hoàn toàn chìm vào giấc ngủ, chắc chắn không thể chống đối lại anh.

Sau khi hôn, Tư Dạ nhoài người và đè lên người cô, đưa tay cởϊ áσ choàng tắm của mình, anh thẳng thắn đối mặt với cô.

Cơ thể anh cứng rắn, mạnh mẽ tạo thành sự tương phản mạnh mẽ với cơ thể mềm mại của cô. Anh rất thích chạm vào cơ thể mềm mại của cô, chuyện đó khiến anh cảm thấy rất thoải mái.

Nụ hôn của Tư Dạ dừng lại trên cổ cô, rồi dần đi xuống dưới rồi dừng lại trước ngực cô.

Giờ phút này anh vô cùng khát vọng cơ thể cô, rất muốn lập tức muốn cô!

Nhưng phần lý trí còn lại nói cho anh biết cô vẫn là người bệnh còn đang sốt cao nữa, anh không nên thừa nước đυ.c thả câu được, đành buông cô ra và rời khỏi cơ thể của cô.

Nhưng anh thật sự rất muốn!

Con mẹ nó, Tư Dạ anh là loại người nào chứ, sao có thể để bản thân chịu thiệt được. Muốn thì chắc chắn sẽ có được, do do dự dự làm gì?!

Người đàn ông không còn quan tâm đến bất cứ thứ gì, hoàn toàn chìm trong du͙© vọиɠ, vừa mở chân Trần Chi ra, anh đã nghe thấy tiếng rêи ɾỉ đau đớn của cô.

Hành động của Si Ye đã bị tạm dừng, nhưng anh ta dừng lại một lúc, rồi lại muốn tiếp tục.

“Ưm….” Trần Chi lại phát ra tiếng rêи ɾỉ, từ trong tiếng nói của cô nghe được cô thật sự rất mệt mỏi.

Đáy mắt Tư Dạ tràn đầy du͙© vọиɠ đỏ thẫm, lúc này mà dừng lại anh nhất định sẽ tàn phế!

Nhưng nhớ lại lời Trác Dịch nói lúc nãy, trong lòng anh không khỏi thất vọng.

Lỡ như cô thật sự sốt cao không hạ thì phải làm sao?

Chẳng lẽ nửa đêm anh còn phải đưa cô đến bệnh viện hay sao?

Lỡ như cô bị sốt đến hỏng não thì làm sao?

“Chết tiệt!” Tư Dạ bực bội ngồi dậy, không thể không buông tha cho người phụ nữ này được.

“Chờ đến khi cô khỏi bệnh rồi tôi nhất định đòi lại gấp bội!” Anh hung hăng nói với cô nhưng vốn dĩ là Trần Chi không nghe được.

Không còn cách nào khác, đêm nay thật sự không thể đυ.ng vào cô.

Tư Dạ kéo chăn bông đắp cho Trần Chi, cô không biết tốt xấu lại đá văng chăn ra, anh lại một lần nữa đắp lên, cô lại một lần nữa đá văng ra.

“Thật khó hầu hạ!” Người đàn ông béo má cô một cách khó chịu rồi đành phải ôm cô ngủ tránh để cô lại đá chăn ra.