Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cầm Tù Tình Yêu: Cục Cưng, Em Chỉ Có Thể Bên Tôi

Chương 119: Chúng ta chia tay đi (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Miệng của anh lúc nào cũng cay độc như thế, Trần Chi hận không thể dùng kim châm vào miệng anh để nó phù lên. Cô cắn môi và trừng mắt nhìn anh, đứng dậy quấn khăn tắm rồi bước xuống giường, sải bước tiến vào phòng tắm và đóng sầm cửa lại. Ôi, tính tình vẫn tệ như vậy! Quả nhiên là một con mèo hoang nhỏ không thể thuần hóa.

Tư Dạ thong thả ung dung lấy quần áo sạch sẽ, sau đó đi vào phòng tắm khác để tắm. Anh tắm rất nhanh, một chút liền hoàn thành. Khi anh quay lại phòng ngủ lần nữa, đã nhìn thấy Trần Chi đang mặc bộ quần áo ướt sũng tối qua bước ra ngoài. Người phụ nữ này nghĩ rằng cô có sức khỏe tốt? Tư Dạ bước đến ghế sô pha, cầm lấy bộ quần áo đã chuẩn bị từ hôm qua, tiến lên hai bước rồi ném vào tay Trần Chi.

" Đi thay đồ.". Trần Chi không ngờ rằng anh đã chuẩn bị một bộ quần áo mới cho cô, nhất thời sững sờ không biết nên phản ứng thế nào. " Đợi sốt cao rồi mới biết. Cô muốn để nhiệt độ cơ thể tăng hay sao?". Cô không phải là người tự ngược đãi bản thân, và chắc chắn một điều là cô không muốn bị sốt lần nữa. Quay trở lại phòng tắm, Trần Chi thay lại quần áo sạch sẽ, sau đó đi ra với quần áo trên tay, tìm một cái túi để đựng vào.

“ Tôi sẽ trả lại tiền mua quần áo cho anh.” Nói xong cô liền bước ra khỏi cửa. Tư Dạ ngồi trên sô pha hút thuốc, lạnh lùng liếc cô một cái: " Ngày hôm cô cùng tôi chơi đùa cả đêm, bây giờ lại bỏ đi không một lời cảm ơn?". Ngay khi tay Trần Chi nắm được tay nắm cửa, khóe miệng cô nhếch lên một tia chế giễu. “ Nếu có thể, tôi thực sự hy vọng đêm qua anh không ở đây với tôi !” Như vậy cô sẽ không bị cưỡng chế lần nữa. " Tôi đã hy sinh thân mình làm cô đổ mồ hôi, nhưng đổi lại là sự chán ghét của cô?".

Trần Chi dùng tay siết chặt nắm cửa, không thèm quay đầu nhìn cô, từ trong kẽ răng nặn ra từng chữ: " Anh không phải cũng được đáp trả sao? Nếu tính như vậy, vẫn là tôi mệt. Sao anh không nói cảm ơn với tôi?". Tư Dạ thực sự ghét Trần Chi như vậy, đối với sự trong sạch, cô không cần coi trọng nó như vậy, được không? Đây cũng không phải là lần đầu tiên, cô thực sự không biết phải bận tâm điều gì.

" Cô quả không sai, tôi thực sự đã lời. Hừ, nếu tôi biết sớm liền sẽ muốn thêm vài lần nữa. Dù sao, muốn một lần cũng là muốn, hai lần cũng là muốn, muốn ba lần. . . . . . . . . "

“ Rầm!” Chưa kịp nói hết lời Trần Chi đã đóng sầm cửa lại. Cô chán ghét người đàn ông mồm mép rẻ rúng này, lại càng khó chịu vì lẽ ra đêm qua cô không nên ở lại. Cô nên nhất quyết rời đi để không phát sinh thêm bất cứ quan hệ gì với Tư Dạ. Hiện tại cô đang ở cùng An Dĩ Thần, nhưng lại có quan hệ với Tư Dạ, bất kể vì lý do gì, cô cũng đã phản bội An Dĩ Thần rồi.