Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cầm Tù Tình Yêu: Cục Cưng, Em Chỉ Có Thể Bên Tôi

Chương 133: An Dĩ Thần sắp chết rồi (5)

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Sao cô không hỏi thử, cậu ta đã làm gì với tôi?”

Trần Chi đơ ra, Tư Dạ nói vậy là sao? Lẽ nào, An Dĩ Thần đã làm chuyện gì không tốt với Tư Dạ?

Nhưng bây giờ cô không có tâm trạng để lo nhiều như vậy, cô cần phải lập tức cứu An Dĩ Thần.

“Bây giờ tôi cần phải đưa anh ấy tới bệnh viện.”

Trần Chi lấy điện thoại ra, đang định gọi cho cấp cứu, một bóng đen lao qua cướp điện thoại của cô đi.

Cô ngẩng đầu, tức giận trừng mắt nhìn Tư Dạ: “Trả điện thoại lại cho tôi! Còn không đưa anh ấy tới bệnh viện thì anh ấy sẽ gặp nguy hiểm tới tính mạng đó. Tư Dạ, anh cũng biết thân phận của An Dĩ Thần, anh chắc sẽ không thật sự định hại chết anh ấy phải không? Tôi nghĩ làm vậy cũng không có lợi gì cho anh.”

“Cô không cần dùng lời này để khích tôi. Cho dù tôi gϊếŧ cậu ta, cũng không ai dám làm gì tôi đâu.” Tư Dạ lạnh lùng trả lời, giọng điệu điên cuồng vô cùng.

Anh không giống như đang vói dối, anh thật sự không lo ngại gì.

Tuy nhà họ An cũng là gia tộc có máu mặt ở thành phố z nhưng so với tập đoàn Thánh Hoàng thì vẫn còn kém xa.

Trần Chi sợ Tư Dạ sẽ gây bất lợi cho An Dĩ Thần, nên ngoan ngoãn không chống lại anh.

“Vậy an nói đi, phải làm sao mới chịu đưa anh ấy tới bệnh viện?”

Tư Dạ thật sự cảm thấy rất khó chịu, tại sao Trần Chi không hỏi, An Dĩ Thần đã làm gì với anh? Tại sao không hỏi tại sao anh ta phải để An Dĩ Thần ra nông nỗi này?

Trong lòng của cô, chỉ có sự an nguy của An Dĩ Thần là quan trọng nhất, những chuyện khác cô đều không muốn quan tâm ư.

Cũng không biết thế nào, dù sao anh càng nghĩ càng thấy khó chịu, chính là không hy vọng nhìn thấy Trần Chi quan tâm An Dĩ Thần như vậy.

“Cô không muốn biết tại sao tôi phải làm vậy với cậu ta ư?” Anh hỏi.

Trần Chi cũng muốn biết nguyên nhân, nhưng cô không dám chậm trễ thời gian cứu An Dĩ Thần.

Nhưng cô cũng không thể không ngoan ngoãn hỏi ra nguyên nhân, cô biết lúc này không thể chọc cho Tư Dạ không vui, phải làm mọi thứ thuận theo ý của anh.

“Tại sao? Anh ấy làm gì đối với anh sao?”

“Ha.” Tư Dạ cười mỉa, hai mắt lạnh lùng quét qua An Dĩ Thần: “Cậu ta muốn đối phó tôi, nhưng cũng không biết tự lượng sức! Hễ người khác tấn công tôi một lần, tôi đều sẽ phản công lại gấp 10, gấp trăm lần!”

Trần Chi nghe lạnh cả sống lưng, Tư Dạ là người đàn ông có thù tất báo, quá đáng sợ.

“Tại sao anh ấy phải đối phó anh? Anh ấy làm sao mà đối phó anh chứ?”

An Dĩ Thần là người tốt như vậy, trước giờ không làm chuyện tàn nhẫn, đánh chết cô cũng không tin anh ấy muốn đối phó Tư Dạ.

Tư Dạ đột nhiên phát hiện mình hơi nhàm chán, sao anh lại nói rõ mấy chuyện này với cô. Dù gì anh làm việc thì cơ bản không cần có người hiểu.