Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cầm Tù Tình Yêu: Cục Cưng, Em Chỉ Có Thể Bên Tôi

Chương 144: Chỉ còn sống được ba tháng 4

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cô phải đi tìm Tư Dạ, bây giờ chỉ có Tư Dạ mới có thể giúp cô.

Làʍ t̠ìиɦ nhân của anh cũng được, giúp việc cũng được, chỉ cần anh có thể giúp cô tìm được một trái tim thích hợp, bảo cô làm gì cũng được.

Trần Chi ngồi xe đến biệt thự của Tư Dạ, dì Chu nói với cô, Tư Dạ đến công ty, chưa trở về.

Cô liền quyết định ở trong phòng khách chờ anh.

Đến bảy giờ tối, Tư Dạ vẫn chưa trở về. Dì Chu thay cô gọi điện thoại cho Tư Dạ, Tư Dạ trả lời đêm nay anh không trở về.

Trần Chi đứng dậy, lễ phép cảm ơn dì Chu, quyết định ngày mai lại đến.

Cô có thể gọi điện thoại cho Tư Dạ, nhưng cô không biết nên nói với anh trong điện thoại như thế nào, hơn nữa cũng lo lắng Tư Dạ sẽ từ chối cô, dù sao thì anh cũng đã cho cô một cơ hội, là do cô không quý trọng.

Cô cũng biết, Tư Dạ sẽ không dễ dàng cho người khác cơ hội thứ hai.

Cô muốn tiếp tục giao dịch với anh, phải nói chuyện trực tiếp với anh, còn phải chắc chắn thuyết phục được anh.

Đêm nay, Trần Chi không về nhà mà đến bệnh viện chăm sóc mẹ.

Sáng hôm sau, chờ dì Từ đến, cô liền chạy về nhà tắm rửa thay quần áo, rồi mới đi tìm Tư Dạ.

Cô không trực tiếp đến biệt thự mà là đến công ty của Tư Dạ, tập đoàn Thánh Hoàng.

Đây là lần đầu tiên Trần Chi đứng ngoài cổng tập đoàn Thánh Hoàng.

Mấy chục toà nhà cao sừng sững như mây, những ô cửa kính sạch sẽ phản chiếu ánh sáng chói lóa.

Bốn từ ‘tập đoàn Thánh Hoàng’ vàng rực, ngang ngược và to lớn, như một loại tuyên bố độc nhất vô nhị.

Trần Chi cố lấy dũng khí đi vào quầy lễ tân, nói với lễ tân trước mặt, cô muốn gặp giám đốc Tư Dạ của bọn họ.

Lễ tân trả lời cô lễ phép, không thể gặp giám đốc mà không hẹn trước.

Không còn cách nào khác, Trần Chi đành phải gọi điện thoại cho Tư Dạ.

Điện thoại kêu một lúc mới kết nối được, "Mặt trời đúng là mọc từ đằng tây rồi, nay cô lại chủ động gọi điện cho tôi."

Đối mặt với lời chế giễu của Tư Dạ, Trần Chi không hề để ý.

"Anh Tư, bây giờ tôi đang ở dưới tầng của công ty anh, tôi có việc muốn gặp anh, xin hỏi bây giờ anh có tiện không?"

Bên kia truyền đến tiếng sột soạt của bút viết trên giấy, có lẽ Tư Dạ đang ký văn kiện.

"Bây giờ không rảnh."

"Vậy khi nào anh rảnh?"

"Có lẽ chỉ có buổi tối mới có thời gian."

"Tối nay tôi chờ anh ở biệt thự được không?"

Người đàn ông giống như biết cô có chuyện cầu xin mình, nói chuyện ngạo mạn hơn bình thường, "Tối tôi có thời gian rảnh nhưng không có nghĩa là tôi sẽ trở về."

Trần Chi hít sâu một hơi, cô có thể cảm nhận được anh đang cố ý đùa giỡn cô.