Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cầm Tù Tình Yêu: Cục Cưng, Em Chỉ Có Thể Bên Tôi

Chương 146: Vì lấy lòng anh mà chịu sự sỉ nhục (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mặt Trần Chi đỏ lên.

Tư Dạ tiếp tục giễu cợt, "Cô đã không cần khi tôi cho cô một cơ hội, bây giờ lại muốn dính lên. Trần Chi, có phải cô trời sinh đã thấp kém?"

Khuôn mặt của Trần Chi vừa đỏ vừa trắng, cô mím chặt môi, đôi mắt khẽ nhúc nhích, cố gắng giữ cho mình không quá thất lễ.

Người đàn ông có vẻ thích cô như thế này, "Nói đi, có phải cô sinh ra đã rẻ tiền hay không?"

Tư Dạ cố ý, tuyệt đối cố ý!

Anh chỉ muốn làm bẽ mặt cô, cho cô biết việc làm anh khó chịu sẽ không có kết cục tốt đẹp.

Trần Chi mở miệng, giọng nói bình tĩnh lại mang theo sự run rẩy nói: "Đúng vậy, tôi sinh ra đã rẻ mạt."

Trong mắt Tư Dạ hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng anh che giấu rất tốt, Trần Chi cũng không phát hiện.

Anh không ngờ người có xương cứng hơn sắt như Trần Chi lại sẽ tự hạ thấp mình.

“Cô thực sự muốn cứu mẹ như vậy sao?” Anh không nhịn được mà đặt câu hỏi.

Trần Chi gật đầu, “Đúng vậy.”

"Tôi đã cho người kiểm tra. Mẹ của cô không thể sống lâu ngay cả khi thay tim. Cô làm vậy có ý nghĩa sao? Hơn nữa, bà ta chết rồi, cô sẽ bớt đi một gánh nặng."

Trần Chi rũ đôi mắt xuống, khóe miệng cô kéo ra một nụ cười, giống như là cười nhạt, lại như là cười nhạo.

"Tư Dạ, anh có người mình yêu không, dù là người thân hay người yêu? Nếu anh có, thì anh sẽ biết tại sao tôi muốn làm điều này. Chỉ cần anh có thể khiến người mình yêu thương sống thêm một ngày, cho dù là làm gì thì đó cũng là cam tâm tình nguyện."

Ánh mắt Tư Dạ hơi rùng mình, quanh thân tụ hơi thở lạnh lẽo.

“Xem ra tình yêu của cô thật vĩ đại, vậy cô biểu hiện cho tôi xem, rốt cuộc tình yêu của cô có bao nhiêu vĩ đại. Nếu cô biểu hiện tốt, làm tôi vừa lòng, tôi sẽ làm giao dịch với cô. Nếu cô biểu hiện không tốt, thì không cần bàn nữa!”

Trần Chi liền biết, lần này xin anh giúp đỡ, quá trình sẽ không thuận lợi như vậy.

“Được, anh nói, anh muốn tôi làm như thế nào mới có thể làm anh vừa lòng.”

Tư Dạ đột nhiên nở nụ cười xấu xa, đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt cô, chiếc nhẫn hồng ngọc chói mắt trên ngón trỏ toát ra ánh sáng mê người.

Anh liếc nhìn ngăn kéo dưới tủ TV cười nói: "Ở đó có vài cuốn băng. Chọn một cái để phát. Nhớ xem cho nghiêm túc. Tôi sẽ kiểm tra phần luyện tập của cô sau."

Trần Chi chớp chớp mắt, không rõ trong cuốn băng anh nói có thứ gì.

Tư Dạ ném điều khiển từ xa ra rôi đứng lên, từ trên cao nhìn xuống nhìn cô, “Tôi đi tắm rửa trước chờ cô, nhớ rõ động tác phải nhanh lên.”