Chương 148: Vì lấy lòng anh mà chịu sự sỉ nhục (4)

“Thực hiện tất cả tình tiết mà cô vừa mới xem ra, hầu hạ tôi hài lòng, tôi sẽ giúp cô tìm được tim phù hợp.”

“Anh có nắm chắc trong một tháng tìm được không?” Trần Chi cũng không ngốc, vẫn nên hỏi rõ ràng trước thì tốt hơn.

Tư Dạ lại cười, là một nụ cười tự tin, “Chỉ cần tôi nguyện ý, ngày mai là có thể tìm được.”

“Nhỡ may không tìm được thì sao?”

“Cô gái, cô đang nghi ngờ năng lực của tôi.”

Trần Chi không hề hoài nghi cái khác, có những lời này của Tư Dạ cô đã yên tâm rồi. Chỉ cần đêm nay hầu hạ anh cho tốt, không bao lâu nữa mẹ có thể đổi tim rồi.

Trần Chi lấy hết can đảm bò lên trên ngực Tư Dạ, dưới ánh mắt sắc bén của người đàn ông, cô cắn môi rũ đôi mắt xuống, chậm rãi cúi đầu hôn lên bờ môi của anh.

Môi anh mỏng mà gợi cảm, mang theo mùi xạ hương nhàn nhạt. Lúc hôn môi giống như đang uống rượu ngon tinh khiết và thơm say lòng người. Trước kia, Trần Chi không phát hiện điểm này, hôm nay cô chủ động hôn anh mới cảm giác được điểm này.

Đôi tay vói vào áo ngủ anh. Cô nỗ lực khắc chế nội tâm bài xích, tay dao động trên khuôn ngực tinh tráng rắn chắc của anh, sau đó thong thả đi đến eo anh.

Cô không biết lấy lòng đàn ông, cô không xem những cuộn phim đó, cô chỉ có thể sưu tầm chiêu thức Tư Dạ từng dùng ở trên người cô, giờ cô dùng ngược lại trên người anh.

Nhưng xét cho cùng cô vẫn còn quá non, kỹ thuật trúc trắc không nói, da mặt cũng mỏng.

Cô châm ngòi hoàn toàn không có bất kỳ tính dụ hoặc gì, đối với Tư Dạ dày dặn kinh nghiệm mà nói, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu cô nói dối.

Cô chưa xem cuộn phim, liếc mắt một cái cũng không.

Anh nhớ rõ anh từng nói với cô, đừng chơi lòng dạ hẹp hòi ở trước mặt anh, nhưng cô giống như không hề coi trọng lời đó.

Tư Dạ cứ lạnh lùng mà nhìn cô như vậy, không có một chút phản ứng, tùy ý cô bối rối lại giống như đứa ngốc trêu chọc trên người anh.

Cuối cùng, Trần Chi không làm nổi nữa, cô đỏ mặt ngẩng đầu, liền đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của Tư Dạ.

Trong nháy mắt đó, cả người cô giống như bị tạt một chậu nước lạnh, cả người lạnh lẽo phát run.

Trời ơi, cô đang làm những gì. Vừa mới còn đang chủ động quyến rũ một người đàn ông, càng khôi hài chính là ánh mắt của người đàn ông kia nhìn cô hình như là đang nhìn một vai hề.

Mặt Trần Chi lúc đỏ lúc trắng, không chỗ dung thân, cũng là tự phỉ nhổ mình.

“Sao không tiếp tục?” Tư Dạ nhướng mày hỏi lại.

“……”

“Cô xem những cuộn phim kia chưa?”

“…… Xem rồi.”

“Nhìn vào mắt tôi nói.”

Trần Chi ngước mắt nhìn thẳng anh, cô che giấu sự chột dạ trong mắt, ánh mắt bình tĩnh nhìn không ra sơ hở.