Chương 149: Vì lấy lòng anh mà chịu sự sỉ nhục (5)

Trần Chi ngước mắt nhìn thẳng anh, cô che giấu sự chột dạ trong mắt, ánh mắt bình tĩnh nhìn không ra sơ hở.

Khóe miệng Tư Dạ giật nhẹ, rất muốn vỗ tay vì kỹ thuật diễn của cô. Người phụ nữ này không đơn giản, khi đối mặt với anh, tố chất tâm lý còn có thể tốt như vậy.

Nắm cằm cô, Tư Dạ nghiền ngẫm mà mỉm cười, “Tôi nói rồi, nếu cô không làm tôi hài lòng được, thì tôi sẽ không đồng ý làm giao dịch với cô. Cô gái, ngươi có biết không, kỹ thuật diễn của cô rất tốt, biểu hiện của cô làm tôi…… tương đương không hài lòng.”

Trong mắt Trần Chi hiện lên một tia kinh ngạc, lại nhanh chóng bị cô che giấu rất tốt.

“Tôi làm không tốt chỗ nào? Anh nói, tôi nhất định sửa.”

“Đi xem toàn bộ những cuộn phim vừa rồi một lần.”

“…… Ta đã……” xem qua rồi.

Đối mặt với ánh mắt lạnh lùng của Tư Dạ, Trần Chi nuốt câu nói kế tiếp xuống. Lời nói dối của cô bị vạch trần, Tư Dạ biết cô chưa xem cuộn phim.

Nhưng tại sao nhất định phải xem những cuộn phim đó chứ? Dù sao đều là làm, sao làm không giống nhau.

Nhưng cô cũng hiểu, Tư Dạ đang cố ý sỉ nhục cô, làm cô khó xử.

Trước kia tính tình của cô quá quật cường, làm Tư Dạ hận đến ngứa răng. Hiện tại thật vất vả mới bắt được cơ hội, sao anh có thể không chỉnh sửa cô một phen chứ.

Dùng lời của Tư Dạ mà nói, là móng vuốt của cô quá bén nhọn, anh muốn thay cô cắt đi.

Trần Chi bò xuống khỏi người Tư Dạ, cô đứng dậy ra khỏi phòng ngủ, đi đến phòng khách cách vách.

Nếu còn tiếp tục, cô rất có dự cảm, sớm muộn gì có một ngày Tư Dạ sẽ thuần phục cô thành một con mèo nhỏ rất nghe lời.

Nhưng cô không muốn làm con mèo nhỏ nghe lời, cô muốn làm người có suy nghĩ. Cho nên, cô phải sẵn sàng chiến đấu trong một trận chiến khó khăn, đó sẽ là cuộc cạnh tranh giữa cô và Tư Dạ.

Thua, cô sẽ trở thành sủng vật nghe lời Tư Dạ, thắng, cô vẫn là chính mình.

Lần này, lá gan của Trần Chi lớn hơn rất nhiều, dám xem những cuộn phim đó.

Cô phát một cuộn phim, cả người cuộn tròn trên ghế sô pha, xem với vẻ mặt vô hồn.

Cô cho rằng cô có thể thờ ơ làm được, chỉ coi như đang xem hai con chó đánh nhau.

Lúc đầu, cô vẫn thờ ơ xem được, nhưng khi cô xem đến bộ thứ hai, cơ thể của cô đã có phản ứng.

Một luồng điện nóng như thiêu đốt chạy từ bụng dưới khiến cô rất khó chịu. Nhiệt độ trong phòng được kiểm soát tốt, không quá nóng cũng không quá lạnh.

Nhưng cô nhận thấy mình càng ngày càng nóng, đó là một loại nóng từ trong ra ngoài, không phải loại cảm giác ngột ngạt do thời tiết.

Cô không nghĩ nhiều gì cả, cho rằng đó là phản ứng sinh lý của cô khi xem đoạn băng.