Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cầm Tù Tình Yêu: Cục Cưng, Em Chỉ Có Thể Bên Tôi

Chương 150: Vì lấy lòng anh mà chịu sự sỉ nhục (6)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cô không nghĩ nhiều gì cả, cho rằng đó là phản ứng sinh lý của cô khi xem đoạn băng.

Đổ một cốc nước lạnh uống cho bớt nóng, Trần Chi tiếp tục xem. Khi xem đến bộ thứ ba, đầu óc cô đã rối bời, mắt mờ đi, cả người như đang kêu gào khát vọng tìm cái gì đó, trong người cảm thấy vô cùng khó chịu.

Trần Chi ôm lấy chính mình, cắn chặt môi, liền định nhắm mắt lại và che lỗ tai lại không xem phim nữa, nhưng vẫn không thể khắc chế khát vọng trong nội tâm.

Cô chưa bao giờ biết, mình xem cuộn phim sẽ có loại phản ứng này.

Trời ơi, thấy xấu hổ quá.

Trần Chi không nhịn được phát ra tiếng nức nở, nhưng tình huống càng trở nên tồi tệ, du͙© vọиɠ trong cơ thể đột nhiên bành trướng gấp mấy lần, khiến cô hoàn toàn không chống đỡ được.

Hiện tại cô nên làm gì bây giờ?

Đi tìm Tư Dạ? Cô căn bản là không làm được!

Bảo cô như này chủ động đi tìm Tư Dạ, sau này cô sẽ ngẩng cao đầu trước Tư Dạ như thế nào? Anh chắc chắn sẽ cười đến chết, vì vậy cô không nên trở nên đê tiện hèn mọn trước mặt anh.

Nhưng không như vậy, cô làm sao giảm bớt xao động trong cơ thể?

Trong đầu Trần Chi đang tiến hành đấu tranh, cô dường như sắp hỏng mất, da bọc ghế sô pha bị móng tay cô cào, suýt chút nữa bị cô cào rách.

Ngay khi cô đang cực kỳ khó chịu, một đôi tay to nâng mặt cô lên. Cô nhìn thấy đôi mắt u ám của Tư Dạ.

Cả người Trần Chi chấn động, sợi dây vốn đang căng chặt trong lòng cô đột nhiên bị đứt.

Cô đã hoàn toàn không còn lý trí, trong lòng chỉ có một ý niệm, muốn Tư Dạ!

Cô khẽ thở hổn hển, tay Trần Chi không chịu khống chế leo lên cổ Tư Dạ, mở to đôi mắt mê ly, cô vội vàng mà hôn bờ môi của anh.

Người đàn ông nhẹ nhàng tránh đi, nụ hôn của cô dừng trên cằm anh.

Trần Chi không hề để ý, dọc theo cằm anh đi xuống vừa liếʍ vừa cắn, thân mình nóng bỏng không ngừng dán lên người anh.

Cơ thể anh giống như một dòng suối mát lạnh, làm cả người cô thoải mái, chỉ cần hơi rời khỏi anh một chút, cô lại nóng, thật sự khó chịu.

“Xem ra thuốc đã phát huy tác dụng.” Trên đỉnh đầu cô vang lên giọng nói của Tư Dạ, Trần Chi nghe hiểu lời anh.

Hóa ra là anh bỏ thuốc vào ly rượu, trách không được cô lại khó chịu như thế.

Nhưng lại làm được gì, bây giờ cô chẳng còn sức lực và tinh thần để nổi nóng nữa, cô chỉ muốn giải tỏa nỗi khắc khoải trong người.

Người đàn ông kéo người phụ nữ dính lên người anh giống như bạch tuộc ra, quăng cô ngã lên sô pha, đứng dậy nhìn xuống cô từ trên cao.

Anh hơi nhướng mày, khóe miệng anh nở một nụ cười tà ác.