Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cầm Tù Tình Yêu: Cục Cưng, Em Chỉ Có Thể Bên Tôi

Chương 58: Anh ta chính là tên cầm thú (4)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tay cô nắm được cái gạt tàn trên bàn, Trần Chi không suy nghĩ gì, dùng sức đập vào trán anh.

“Đáng chết!”Tư Dạ đau đến chửi thầm một tiếng, động tác cũng dừng lại.

Trán anh xuất hiện một vết thương, máu chảy xuống trên mặt rồi chảy xuống sống mũi của Trần Chi.

“Cô muốn chết có phải không?”Anh bóp chặt cổ cô, khuôn mặt Trần Chi lập tức đỏ bừng lên.

“Dám đánh tôi, cô quên thân phận của bản thân mình rồi sao? Cô chán sống rồi sao?”Tư Dạ thật sự rất muốn gϊếŧ người.

Đến từng này tuổi rồi, chưa ai dám động vào một sợi lông của anh.

Trên cơ thể anh, ngoại trừ vết thương do bản thân mình tự luyện tập mà tạo thành, gần như không có vết thương nào là do những chuyện khác gây ra cả.

Hôm nay khuôn mặt mà anh để tâm nhất đến lại bị một vết thương, còn ở trong tình huống như thế này, lúc không phòng bị lại bị một người phụ nữ đánh bị thương, nói ra thật mất mặt.

Cái người phụ nữ to gan lớn mật này, cô rốt cuộc có phải là người ở thành phố Z không vậy, lẽ nào không biết thà trêu chọc Diêm Vương cũng đừng trêu chọc Tư Dạ anh sao?

Hoặc là, cô căn bản không có não!

“Bỏ ra… tôi…”Trần Chi nắm chặt lấy tay anh, khó khăn thốt ra mấy chữ, trong mắt tràn đầy sự hằn học.

Cô không muốn làm người phụ nữ của anh ta nữa, cô phải rời khỏi người đàn ông biếи ŧɦái này!

Tư Dạ cười lạnh lùng: “Mau nhận lỗi với tôi!”

“Anh nằm mơ à!”Đây là báo ứng của anh, đáng đời, cô sẽ không xin lỗi.

“Không nói tôi sẽ bóp chết cô!”Người đàn ông dùng sức, nhưng lại khéo léo không làm tổn thương đến xương cổ của cô.

Bụng của Trần Chi càng đau dữ dột, đau đến cô muốn rụt cả cơ thể lại.

Hô hấp dần trở nên khó khăn, mặt cô dần không còn giọt máu nào.

Nhưng cô vẫn cắn răng trừng mắt nhìn Tư Dạ, quật cường cứng đầu.

Người đàn ông ánh mắt phức tạp nhìn cô, định buông tay ra thì cô đã hôn mê bất tỉnh…

…………………………………………………………

“Vết thương trên cổ bôi thuốc thì sẽ không sao. Nhưng mà cô ấy đau bụng, cậu có lẽ có thể đoán ra được là cô ấy đến kì kinh nguyệt.”

Trác Dịch cười xấu xa, thong thả tháo chiếc găng tay màu trắng xuống: “Nhưng mà tôi lại không biết là cậu có ham mê máu me như vậy?”

Đáng chết, đúng là đen đủi!

Sắc mặt Tư Dạ tối sầm, nếu như sớm biết cô đến ngày thì anh đã không chạm vào cô.

“Lúc nào cô ấy mới tỉnh lại?”

“Nghỉ ngơi đủ thì sẽ tự tỉnh lại thôi. Thật ra tôi thấy con gái nhà người ta thân thể rất mềm yếu, lần sau cậu đừng có thô lỗ như vậy, vẫn nên thương hoa tiếc ngọc một chút đi.”
« Chương TrướcChương Tiếp »