Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cầm Tù Tình Yêu: Cục Cưng, Em Chỉ Có Thể Bên Tôi

Chương 65: Tư Dạ mất đi lý trí (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Người phụ nữ này thật đáng ghét, ngoan cố như trâu, thật là một người phụ nữ đáng chết!

“Xôn xao --------- "

“Bang----------"

Tư Dạ tức giận quét hết đống tài liệu đó xuống sàn, đập vỡ một cái cốc, dáng vẻ rất tức giận, khiến Trác Dịch thầm giật mình. Hôm nay anh ta đến đây chỉ để xem người phụ nữ Trần Chi chịu thỏa hiệp, anh ta không hề mong đợi sẽ nhìn thấy mặt bạo lực của Tư Dạ. Cho dù trải qua chuyện gì, anh cũng rất nhanh có thể bình tĩnh lại, xem ra lần này là lần đầu tiên nhìn thấy anh tức giận đến như vậy. Hơn nữa, còn là tức giận vì một người phụ nữ. . . . . .

Trác Dịch ánh mắt rơi vào trên màn hình, nữ nhân bên trong có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp. Đôi mắt hơi nhắm lại nhưng vẫn lộ rõ

vẻ bướng bỉnh của cô. Chắc chắn, cô là một phụ nữ rất hấp dẫn. Lại nhìn sang Tư Dạ đang mất đi lý trí, khóe miệng Trác Dịch không khỏi có một đường cong trên môi. Anh ta có cảm giác, Tư Dạ sẽ sớm nhốt anh ta lại.

“Dạ, cậu hãy bình tĩnh đi. Vì cậu không muốn cô ta chết, vậy tại sao không kết thúc trò chơi này đi?". Tư Dạ lấy lại bình tĩnh, ngồi xuống ghế, khóe miệng nhếch lên kèm theo một tia khinh thường. "Kết thúc? Tại sao phải kết thúc? Nếu cô ta muốn chết, hãy để cô ta chết. Tôi muốn xem cô ta có thể kiên trì được đến cuối cùng hay không."

“Có người có thể kiên trì suốt 10 ngày không ăn không uống, nhưng cũng có người không thể. Dạ, nếu cô ta không thể chịu nổi thì sao?". Ánh mắt Tư Dạ lạnh lùng, đôi môi mỏng mím chặt, không nói thêm lời nào. Trác Dịch vỗ vai anh một cái rồi quyết định tự mình gánh vác hết mọi việc. “Để chuyện này cho tôi, tôi hứa sẽ khiến cô ta gọi cho cậu trong hôm nay. Cậu cũng đừng ngăn cản tôi, tôi chỉ không muốn nhìn thấy một người đẹp như thế chết đi"

Tư Dạ muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng anh lại không nói gì. Trên thực tế, anh đồng ý để Trác Dịch can thiệp vào chuyện này. Anh và cô quá cố chấp, không ai chịu thỏa hiệp trước, chỉ có thể thông qua người khác để hòa giải. Ngay khi Trần Chi ngủ mê man, tưởng rằng cô sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa, tiếng chuông của cô lại điên cuồng vang lên.

Là ai gọi cho cô? Cố gắng tỉnh lại sau cơn mê, Trần Chi mơ mơ màng màng tìm điện thoại và loay hoay một lúc mới bấm nút được vào nút trả lời. Trước khi cô kịp lên tiếng, người ở đầu dây bên kia đã hét lên một cách háo hức.

"Có phải cô Trần không? Đây là dì Từ, bây giờ cô đang ở đâu? Mau trở về đi, mẹ cô đang ở bệnh viện ... Bà ấy muốn gặp cô, cô có thể trở lại gặp bà ấy không?". Có lẽ là do cho tín hiệu xấu, giọng nói của dì Từ phát ra bị ngắt quãng, Trần Chi sững sờ sau khi nghe tin, như thể cô một chữ cũng không nghe lọt tai.
« Chương TrướcChương Tiếp »