Chương 73 Điên cuồng trong hồ bơi (3)

Choáng váng một lúc, Trần Chi mới mê man mở mắt.

Đôi mắt ướt sũng, hiếm khi không có sự quật cường, mang theo thần sắc vô tội và chịu đựng.

Lông mi dài cong, run nhè nhẹ, trên đó còn đọng lại một giọt nước lóng lánh.

Môi nhỏ hé mở, phun ra hơi thở thơm ngát nhàn nhạt ở dưới cằm của Tư Dạ.

Chiếc áo sơ mi của cô bị nước làm ướt dán chặt vào thân hình nổi bật của cô, có thể bên trong là một chiếc áo ngực màu đen, như ẩn như hiện, càng khıêυ khí©h du͙© vọиɠ của con người.

Đôi mắt Tư Dạ tối sầm lại, nhìm chằm chằm cô một hồi lâu, hơi thở càng lúc càng không ổn định.

Trần Chi lắc lắc đầu, bình tĩnh được không ít, cô vô lực đẩy đẩy cơ thể anh, “Buông tôi ra…”

Tay của người đàn ông càng ôm càng chặt, không có ý gì là buông tay.

“Mục đích anh trừng phạt tôi đã đạt được rồi, tôi thừa nhận, tôi rất sợ anh, như vậy anh vừa lòng rồi chứ.” Tuy lời Trần Chi nói như vậy nhưng cô không hề có ý hối lỗi.

“…”

“Tôi nói anh buông tôi ra, anh nghe không!”

Bây giờ đến sức lực để tức giận cô cũng không có, cô cũng không muốn lãng phí chút xíu tình cảm nào cho người đàn ông này.

“…” Tư Dạ vẫn không có phản ứng gì.

Trần Chi nghi hoặc giương mắt, đối diện với ánh mắt sáng như đuốc của người đàn ông. Ánh mắt của anh nóng rực làm cô sợ hãi trong lòng.

Nhíu mày, cô mở miệng một lần nữa, “Anh bị điếc hay bị câm rồi?”

Khóe miệng của người đàn ông hiện ra ý cười mị hoặc, nói ra một câu không liên quan: “Cô nói xem, chúng ta làm ở hồ bơi, có kí©h thí©ɧ không?”

“…”

Trần Chi há hốc mồm, rốt cuộc não của người đàn ông này được cấu tạo từ gì thế, tại sao lúc nào cũng nghĩ tới cái chuyện không lành mạnh đó vậy!

“Nhàm chán, anh muốn làm thì làm một mình, tôi không tiếp anh!” Trần Chi lập tức quên bài học lúc nãy, miệng mồm lại bắt đầu lanh lợi.

“Một mình tôi làm sao làm? Đương nhiên là phải hai người mới có thể làm!” Lời nói vừa dứt, Tư Dạ liền cúi đầu hôn môi cô.

“Ưm…” Trần Chi muốn vùng vẫy, đầu lại bị anh giữ chặt, lưỡi của anh mạnh mẽ xâm nhập vào khoang miệng của cô, chơi đùa với cái lưỡi nhỏ của cô.

Người đàn ông đem cô đến chỗ nước cạn, anh đứng dưới nước, mặt nước chỉ mới ngập đến cố của anh.

Nhưng Trần Chi đứng dưới đó, mặt nước đã bao phủ cả mũi miệng của cô.

Cô vùng vẫy muốn thoát khỏi anh, sức lực người đàn ông rất mạnh, cô định người của cô khiến cô một chút cũng không động đậy được.

Sóng nước cứ đong đưa dưới càm của cô, cô bị ép phải ngửa đầu, chấp nhận nụ hôn của Tư Dạ, nhưng tư thế như vậy thì rất khó chịu.