Chương 79: Bữa tiệc rượu không không thể giải thích (3)

Ăn sáng xong, cô vội vàng trở về biệt thự. Dưới ánh mắt không hài lòng của Tư Dạ, cô vội vàng rửa mặt và thay quần áo, một tiếng sau mới xuất hiện trước mặt anh. Nhìn vào thời gian, vừa kịp lúc nên Tư Dạ cũng không nói cô cái gì. Ngồi trên chiếc Lamborghini màu đen của anh, họ nhanh chóng đến một nhà hàng. Tư Dạ bước xuống xe trước, hiếm có quý ông nào chấp nhận mở cửa cho cô.

Sau khi Trần Chi bước ra, anh duỗi tay ra để cô có thể khoát vào đó. Cô hiếm khi cùng người khác đi ăn, đặc biệt là chưa bao giờ đi cùng người giàu. Quên đi, dù sao cũng là Tư Dạ mời cô tới, cho dù cô tự biến mình thành trò hề, thì anh cũng là người xấu hổ. Vậy nên cũng không cần thiết phải suy nghĩ quá nhiều, Trần Chi khá tự nhiên, biểu cảm và tư thế đi đứng đều ổn cả.

Tư Dạ liếc nhìn cô, trong mắt lóe lên một sự ngưỡng mộ. “ Một hồi tôi có cần phải làm gì không?” Cô không nhịn được hỏi khi đang bước đi. " Cô không cần làm gì, chỉ cần yên lặng ở bên cạnh tôi."

“ Ừ.” Điều này không khó. Dưới sự dẫn dắt của người phục vụ, họ bước vào chỗ ngồi, trong căn phòng tráng lệ đó, đã có sẵn một vị khách. Đó là một người đàn ông trung niên đứng tuổi trong bộ vest lịch lãm và đi giày da. Người đàn ông đó trông cũng không quá già, đôi mắt sắc bén rất thần, nhìn thoáng qua cũng biết ông ấy là một nhân vật quyền lực. Khi Trần Chi nhìn thấy ông ấy, cô cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng sau khi nhìn kỹ hơn, cô nhớ ra ông ấy là thị trưởng thành phố, Triệu Chấn Nam.

Người mà Tư Dạ nhắm đến thực sự là ông ấy, và bữa tiệc này xem ra không đơn giản. Nhìn thấy bọn họ đi vào, Triệu Chấn Nam đặt tờ báo trong tay xuống, đứng dậy bắt tay Tư Dạ.

“Chào chú Triệu.” Tư Dạ bên cạnh Trần Chi nói.

"Chào chú Triệu."

“Đây là bạn gái mới của cậu à?” Triệu Chấn Nam liếc nhìn Trần Chi cười. Tư Dạ nhếch miệng nhẹ: "Không phải, là người phụ nữ mới của tôi.". Có một sự khác biệt giữa phụ nữ và bạn gái, hơn nữa còn là rất khác. Trần Chi nghe vậy không có vẻ gì là tức giận, cô đối với anh là gì không quan trọng, dù sao thì cô cũng không quan tâm.

" Ngồi đi, tôi đến đây sớm hơn một chút, không ngờ cậu cũng tới sớm như vậy.". Tư Dạ và Trần Chi ngồi xuống đối diện với ông ấy, Tư Dạ từ tốn nói: " Dù tôi có đến sớm thì sao, quyết định của chú Triệu vẫn sẽ không thay đổi.". Triệu Chấn Nam liếc nhìn Tư Dạ cười một cái, ánh mắt có ẩn chứa hàm ý.

" Cậu nhóc, cậu đã đoán ra được quyết định của tôi?". Tư Dạ hơi tựa lưng vào ghế, một tay ôm eo Trần Chi.