Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cầm Tù Tình Yêu: Cục Cưng, Em Chỉ Có Thể Bên Tôi

Chương 82: Bữa tiệc rượu không không thể giải thích (6)

« Chương TrướcChương Tiếp »
An Dĩ Thần cau mày không vui, môi mỏng khẽ mím lại. Tư Dạ mỉm cười, vòng tay qua vai Trần Chi và đặt lên môi cô một ngụm bất chấp sự hiện diện của ai đó. " Cô nói đúng. Sau khi đi theo tôi, cô ấy không cần phải ta chạy vạy lung tung. Số tiền tôi đưa cho cô ấy đủ để cô ấy tùy ý tiêu sài.". Anh còn gián tiếp thừa nhận lời nói của Lưu Tư Nha.

Một sự tức giận hiện lên trong mắt Trần Chi, cô rất muốn phản công, nhưng sau đó lại nhịn xuống. Cô không phải chỉ là một người phụ nữ bình thường sao? Khi lộ ra ngoài thì chỉ có tự chuốc họa vào thân. An Dĩ Thần nâng ly với Tư Dạ và cố ý chuyển chủ đề: " Cậu Tư, chúng ta hãy nâng ly chúc mừng, và hy vọng rằng chúng ta sau này sẽ có một sự hợp tác vui vẻ trong tương lai."

Tư Dạ nâng ly và chạm nhẹ vào môi, nhưng không uống. Đặt ly rượu xuống, anh đưa tay kéo Trần Chi đứng dậy, vòng tay ôm eo cô một cách chiếm hữu, cử chỉ đầy âu yếm. "Cậu An, bây giờ chúng tôi muốn đi tới Thánh Hoàng để dạo chơi không biết cậu và cô Lưu đây có muốn đi cùng không? Không bằng chúng ta hãy đi chơi cả đêm? Chỉ là ăn mừng cậu đã thành công thôi."

“Không được, chúng tôi một hồi còn phải hẹn hò, vì vậy cậu Tư với cô Trần đi chơi vui vẻ.”, trả lời anh lại là Lưu Tư Nha. Tư Dạ khẽ nhướng mày, cúi đầu âu yếm nhìn Trần Chi: " Bé con, hình như đêm nay chỉ có hai chúng ta. Tối nay chúng ta sẽ không về nhà, chúng ta tới khách sạn đi?". Trần Chi kỳ quái liếc anh một cái, cắn môi không trả lời.

"Đi thôi, hiếm khi tụ tập được với nhau, mọi người cùng nhau đi chơi. Tư Nha, cô trở về đi, tôi sẽ đi theo chân họ đến Thánh Hoàng." An Dĩ Thần lấy áo khoác đứng dậy đi đến chỗ Tư Dạ. Lưu Tư Nha đương nhiên muốn đi theo anh ấy: "Quên đi, em cũng đi cùng với anh. Đây cũng có thể coi là một buổi hẹn hò đêm."

Như một trò đùa, cô ta không cho An Dĩ Thần và Trần Chi cơ hội ở một mình với nhau. Tư Dạ liếc nhìn họ, và có một chút ánh sáng không thể hiểu được lóe lên trong mắt anh. “ Nếu mọi người đều muốn đi, nên đi thôi.” Anh vòng tay qua vai Trần Chi muốn xoay người cô lại, nhưng Trần Chi vẫn kiên quyết đứng vững bất động.

“ Tôi không muốn đi, các người đi đi.” Cô nhẹ giọng nói. Cho dù Tư Dạ có chủ ý gì đi nữa, cô cũng không muốn đi. Cô không muốn đối mặt với An Dĩ Thần với thân phận này, cũng không muốn nhìn thấy An Dĩ Thần và Lưu Tư Nha tay trong tay. Khóe miệng Tư Dạ gợi lên một nụ cười mỏng, khóe mắt cong cong, nhưng trong mắt không có một tia ấm áp. " Cô như vậy là không cho tôi mặt mũi? Cô mỗi ngày đều ở trong nhà, tôi vất vả lắm mới có thể đưa cô đi ra ngoài chơi, cô làm sao có thể không đi?"

(*) do chương này khá đặc thù là Tư Dạ muốn chọc tức An Dĩ Thần kiểu tuyên bố quyền sở hữu nên sẽ để tôi-em tuỳ lúc nhé. Tuỳ tình huống có thể linh hoạt sửa đổi lại tôi-cô.