Chương 87 Bán cô cho An Dĩ Thần (1)

Đứng dậy, Trần Chi mới vừa bước một bước, An Dĩ Thần liền nắm lấy cổ tay cô, kéo cô tới bên cạnh anh ấy.

“Không cần qua, không cần sợ anh ta. Tiểu Chi, hôm nay anh sẽ dẫn em đi, sẽ không để anh ta ức hϊếp em nữa.”

Nhìn về phía Tư Dạ, An Dĩ Thần thương lượng, hỏi, “Nói đi, rốt cuộc anh muốn thế nào mới thả Tiểu Chi đi. Tôi cũng không ngại nói thật với anh, tôi thích Tiểu Chi, tôi muốn ở bên cô ấy, dẫn cô ấy đi. Không biết Tư đại thiếu có bán nhân tình này cho tôi hay không?”

Lưu Tư Nha đứng bên cạnh sớm đã lạnh mặt, giật mình há hốc mồm, trong lòng xẹt qua một nỗi đau xót.

“Dĩ Thần, anh nói gì vậy? Cô ta là người phụ nữ của Tư Dạ, vậy mà anh lại thích cô ta? Cô ta đã không còn sạch sẽ rồi…”

“Tư Nha, tôi thích cô ấy là chuyện của tôi, hy vọng cô đừng nói ra những lời chửi mắng Tiểu Chi.” An Dĩ Thần nhàn nhạt ngắt lời cô ta.

Đôi mắt Lưu Tư Nha chứa đầy nước mắt, cả người đều run lên.

“Nhưng em muốn tốt cho anh, anh với cô ta là không thể nào. Bác trai An và bác gái An cũng sẽ tuyệt đối không cho phép cô ta bước vào cửa nhà họ An, hai người ở bên nhau thì chỉ có hại cho đôi bên.”

“Đủ rồi, đây là quyết định của tôi, cô không cần quan tâm. Tư Nha, cô về đi, tôi không thể đưa cô về.”

Lời nói của An Dĩ Thần vô tình, làm tổn thương Lưu Tư Nha. Ở bên cạnh cô ta đã gần một tháng, nhưng An Dĩ Thần lại không có chút cảm tình nào với cô ta.

Cô rốt cuộc có chỗ nào không tốt, vậy lại không bì được với một thứ rẻ rách bị người khác sử dụng.

Vẻ mặt Trần Chi càng tái nhợt, mỗi câu nói của Lưu Tư Nha đều giống như con dao, hung hăng đâm vào lòng cô.

Lời cô ta nói không sai, cô đã không còn sạch sẽ, cô không xứng với An Dĩ Thần…

Muốn giãy khỏi bàn tay của An Dĩ Thần, người đàn ông nhận thấy ý nghĩ của cô, sức lực trên tay càng mạnh, im lặng truyền đạt sự quyết tâm và tâm ý của anh ấy.

Trần Chi ngẩn người, trái tim có chút ấm áp. An Dĩ Thần sẽ không ghét bỏ cô chứ?

Tư Dạ nhàn nhạt lườm hai người đang nắm tay nhau, đuôi mắt xếch lên, mang theo ý cười lãnh đạm, “Lời của cô Lưu nói không sai, Trần Chi là người phụ nữ của tôi, cậu chủ An sẽ không ghét bỏ cô ấy, muốn ở bên cô ấy ư?”

“Không sai!” An Dĩ Thần đáp lại một cách kiên định, trong lòng Trần Chi lại ấm áp, đôi mắt lóe ra những điểm sáng long lanh.

Đột nhiên Tư Dạ thu hồi ý cười, vẻ mặt lạnh lẽo, “Nhưng cô ấy là người phụ nữ của tôi! Cậu chủ An cho rằng tôi sẽ đem người tặng cho cậu sao?!”

An Dĩ Thần mấp máy môi, nói ra một quyết định.