Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cầm Tù Tình Yêu: Cục Cưng, Em Chỉ Có Thể Bên Tôi

Chương 94 Lỡ mất em, anh mới hối hận (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Tiểu Chi, anh muốn, qua mấy ngày nữa sẽ dẫn em đến nhà anh, giới thiệu em với ba mẹ của anh.”

Đôi đũa trên tay Trần Chi đột nhiên dừng lại, “Có quá sớm hay không?”

Cô hoàn toàn không có chuẩn bị gì, hơn nữa, cô cũng sợ nhìn thấy cha mẹ anh ấy.

An Dĩ Thần mỉm cười, “Không quá sớm, anh đợi ngày này đã năm năm rồi.”

Anh ấy nắm tay cô, vẻ mặt chăm chú, “Em không cần lo lắng gì hết, anh sẽ xử lý tốt tất cả mọi thứ. Anh sẽ nói với hai người họ, em là người phụ nữ mà anh muốn cưới, anh chỉ muốn ở bên em. Em yên tâm, anh bây giờ không giống lúc trước nữa, anh sẽ không dễ dàng bị họ thao túng. Tiểu Chi, bởi vì cha mẹ của anh, anh đã bỏ lỡ năm năm rồi, anh không muốn em muốn bỏ lỡ em nữa. Một ngày anh cũng không đợi được nữa.”

“Dĩ Thần anh có thể suy nghĩ kỹ, nói không chừng anh sẽ hối hận.”

An Dĩ Thần khẽ chọc vào ót của cô, “Lỡ mất em, anh mới hối hận.”

Trần Chi mỉm cười, thả lỏng không ít, “Nhưng mà em thấy vẫn còn quá sớm, qua khoảng thời gian nữa hãy nói.”

Biết cô lo lắng, An Dĩ Thần đành thỏa hiệp, “Được rồi, chúng ta tạm thời không nói những chuyện này.”

“Uhm.”

“Ăn cơm thôi.” Anh ấy cho cô rất nhiều thức ăn, chất đống trong chén của cô.

“Anh cũng ăn đi.” Trần Chi cũng gắp thức ăn bỏ vào chén của anh ấy.

An Dĩ Thần lập tức dùng đũa ăn thức ăn cô gắp, Trần Chi nhìn tháy gương mặt tràn đầy ý cười thỏa mãn, lại gắp thêm thức ăn để vào chén anh.

Lúc hai người đang nồng tình mật ý thì điện thoại của An Dĩ Thần reo lên.

Nhìn thấy điện thoại từ nhà gọi tới, anh liền cúp điện thoại.

“Ai gọi vậy?”

“Cấp dưới ở công ty, không cần quan tâm bọn họ, đã tan làm rồi còn không cho người khác có thời gian riêng tư.”

Trần Chi tiện thể hỏi chuyện công việc của anh, “Anh mới vừa tiếp nhận công ty, tất cả đều thuận lợi chứ?”

“Uhm, rất thuận lợi, những ngưởi ở đó đều nhìn anh lớn lên, không hề bài xích anh.”

“Vậy thì tốt.” Trần Chi thật lòng cảm thấy vui cho anh ấy.

Hai người ăn xong liền cùng nhau tản bộ bên bờ sông, nhìn thấy một cô gái nhỏ đang bán hoa, An Dĩ Thần nắm tay Trần Chi đi qua, chọn một đóa hoa hồng đẹp nhất.

“Tiểu Chi, tặng cho em.”

Đây là lần đầu tiên anh tặng hoa cho cô, cũng là lần đầu tiên cô được nhận hoa.

Trần Chi ngại ngùng nhận lấy đóa hoa, gương mặt đỏ ửng.