Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cầm Tù Tình Yêu: Cục Cưng, Em Chỉ Có Thể Bên Tôi

Chương 96 Tình yêu thời niên thiếu (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
An Dĩ Thần là người đầu tiên xông tới, anh ấy không nói hai lời liền đưa cô đi phòng y tế, còn ở cùng cô trong phòng y tế đến buổi chiều.

Từ ngày đó, quan hệ giữa bọn họ càng quen thuộc, có thể thoải mái tìm đối phương nói chuyện, không cầ lén lút trộm nhìn đối phương nữa.

Cũng từ lúc đó, bọn họ như hiểu ngầm, ai cũng không nói ra tâm sự, cứ như vậy mà ở bên nhau.

Mỗi ngày cùng tan học, cùng học bài, cùng đi ăn, cuối tuần cùng đi dạo phố, cùng đi nhà hàng làm việc, cùng đi công viên trò chơi…

Thật ra bọn họ đã nghĩ kỹ rồi, đợi sau khi thi đại học xong sẽ thổ lộ với đối phương.

Ai biết được, trung học còn chưa tốt nghiệp, An Dĩ Thần đã phải ra nước ngoài du học.

Chia ly quá đột ngột, Trần Chi sau khi biết tin tức này đã lén lút khóc ở nhà mấy lần.

An Dĩ Thần cũng từ từ trầm mặc, vì có thể tăng thêm thời gian ở bên cạnh Trần Chi, buổi sáng anh đã ở dưới lầu đợi cô, hai người cùng nhau đi học.

Lúc tan học sẽ đưa cô về, sau đó mới rời đi.

Cái gì bọn họ cũng không nói, nhưng lại hiểu tâm ý của đối phương.

Cuối cùng, trước khi An Dĩ Thần đi một ngày, Trần Chi đã nhịn không được mà nói với anh ấy một câu.

Cô nói, cô sẽ đợi anh, đợi anh quay về.

An Dĩ Thần cũng nhịn không được mà hung hăng ôm cô, đành phải quay người rời đi, cũng không biết lần từ biệt đó là năm năm…

Hai người đều đắm chìm trong hồi ức của quá khứ, những năm tháng tốt đẹp, cho dù vô tình nhớ đến cũng khiến cho người ta cảm thấy rất đẹp, rất đơn thuần.

“Tiểu Chi, thật ra lúc đó anh đã muốn thổ lộ với em, nhưng anh không muốn dây dưa với em, anh sợ, trong lúc anh đi khỏi em sẽ thích người khác, anh muốn cho em cơ hội để lựa chọn. Bây giờ nghĩ lại, lúc đó anh thật sự nên nói rõ tâm ý của mình với em, nếu không sẽ không để em bất an chờ đợi anh ròng rã năm năm qua.”

Trần Chi mỉm cười, “Cách nghĩ lúc đó của em cũng giống anh, trong mắt em anh chính là một vương tử cao quý, em lại là một cô bé lọ lem, em lo rằng anh sẽ hối hận khi thích em, Cho nên em cũng nghĩ là cho anh một cơ hội để lựa chọn.”

“Hai người chúng ta thật ngốc phải không? Nếu đã yêu nhau thì phải nói ra, lại uổng công bỏ lỡ nhiều thời gian như vậy.”

“Đúng vậy, thật ngốc. Nhưng mà cũng tốt, chúng ta lại ở bên nhau rồi.”

“Uhm, lần này anh sẽ nắm chặt em, sẽ không buông tay nữa.”

An Dĩ Thần hôn lên trán cô, khóe mắt đều là ý cười thỏa mãn.