Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cầm Tù Tình Yêu: Cục Cưng, Em Chỉ Có Thể Bên Tôi

Chương 97 Người phụ nữ này, tôi rất nhớ cơ thể của cô (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hai người tản bộ một lúc thì An Dĩ Thần mới đưa Trần Chi về nhà.

Lúc ở trên xe, điện thoại của anh ấy vang lên hai lần nhưng lần nào cũng bị anh tắt máy.

Trần Chi mơ hồ cảm thấy không hợp lý, cũng không hỏi anh vì sao lại tắt điện thoại.

Dừng xe, Trần Chi mở cửa bước xuống, không để An Dĩ Thần đi theo.

“Hôm nay chắc anh có viêc gấp, nhanh về xử lý đi, không cần phải đi với em, đoạn đường này em có thể tự đi qua được.”

Bây giờ bọn họ đang ở bên ngoài chung cư, đi một đoạn là sẽ đến được chung cư.

“Không có gì, việc không gấp.” An Dĩ Thần ra vẻ muốn cởi bỏ dây an toàn.

“Thật sự không cần xuống đâu, mau về xử lý chuyện của anh đi.” An Dĩ Thần thu tay lại, vẫy vẫy tay với cô, cười nói, “Vậy ngày mai gặp.”

“Được, ngày mai gặp.”

“Không đúng, lát nữa sẽ điện thoại nói chuyện.”

Trần Chi cười cười, gật đầu đồng ý, “Uhm, em đợi điện thoại của anh.”

“Vậy anh đi đây.” Anh ấy nhìn cô, không nỡ rời đi, hy vọng mỗi giờ mỗi phút đều được ở bên cạnh cô.

“Mau đi đi.” Trần Chi vẫy vẫy tay, nhìn chằm chằm anh ấy.

Thấy anh cũng không động đậy, Trần Chi dứt khoát quay người đi mấy bước, lại quay đầu, “Em đi đây, anh cũng mau đi đi.”

An Dĩ Thần mới lưu luyến rời đi, Trần Chi đưa mắt nhìn theo xe anh chạy xa, cười cười xoay người rời đi. Về đến nhà, trong phòng tối đen cũng không bật đèn.

“Mẹ, dì Từ, hai người có nhà không?” Cô mở đèn, cô nhìn từng phòng, cũng không thấy một bóng người nào.

Bây giờ đã tám giờ hơn, cũng không biết hai người họ đang ở đâu.

Trần Chi gọi điện cho mẹ Trần, lại là tắt máy, gọi cho dì Từ, rất nhanh có người bắt máy.

“Alo, dì Từ à? Dì có ở cùng mẹ con không?”

“Không có, nhà dì có chút chuyện, có xin nghỉ phép với mẹ con rồi, ngày mai mới có thể quay lại.”

Không có ở cùng? Trần Chi hơi nhíu mày, trong lòng có chút lo lắng cho mẹ.

“Vậy dì có biết hôm nay mẹ con đi đâu không? Bây giờ con về nhưng trong nhà không có ai, điện thoại cho bà nhưng cũng không bắt máy.”

“Cái này dì cũng không biết. Trần Chi à, mẹ con sẽ không đi đâu chơi đó chứ? Có lẽ bà ấy đi một lát rồi về thôi.” Dì Tư an ủi cô.

“Con nghĩ bà thật sự đã đi đâu đó chơi rồi, làm phiền dì Từ rồi, con cúp máy trước nhé.”

Cúp điện thoại cô liền gọi lại cho mẹ nhưng điện thoại vẫn trong trạng thái tắt máy.