Chương 45

【 Đúng vậy đó, không giống như Nguyên Tiêu Nguyệt đạp trăm thuyền. 】

【 Chủ thớt nói quá đúng, tình cảm CP đối nữ diễn viên rất quan trọng, phải cố gắng duy trì. 】

Nhưng tốc độ lật xe còn nhanh hơn so với tốc độ lật của tài khoản ảo, ban đầu chỉ có fans Giản Đào đang đùa, rất nhanh, người qua đường cũng gia nhập cuộc chiến.

【 Có thể mua thủy quân chất lượng cao không, mấy tên thủy quân nói chuyện cảm giác nghiêm trọng quá, nếu không thì đưa tiền cho tôi đi, tôi giúp các người viết bài tốt một chút, chút tiền này không phải không có đấy chứ? 】

【 Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.】

【 Wow, cậu nói chính là người có tất cả phim truyền hình đều lên tới trăm triệu lượt xem · được công nhận là tiểu bạch liên hoa của làng giải trí · mối tình đầu quốc dân Giản Đào, lại không có độ hot bằng Nguyên Tiêu Nguyệt - người có bộ phim nổi tiếng nhất chỉ có 5000 lượt xem của vì không có cảm giác CP sao? 】

Người hâm mộ Giản Đào cười đến không nhặt được mồm, cố ý bắt chước câu trả lời phía trên: 【 Chủ thớt nói đúng quá, thành tích thật sự và nhan sắc đối với nữ diễn viên rất quan trọng, phải cố gắng duy trì. 】

Giá trị trào phúng lên đến đỉnh điểm, chỉ trong chốc lát công ty Nguyên Tiêu Nguyệt cũng không dám liên lạc thêm tài khoản marketing khác, đề tài cứ thế tự nhiên chìm xuống.

Giản Đào sớm đã quen với loại kịch bản này của cô ta, dù vẫn luôn bị vả mặt, nhưng mà trước giờ vẫn rất kiên trì không chịu dừng lại.

Đại khái là Nguyên Tiêu Nguyệt chỉ có cách duy nhất là dựa vào danh tiếng của cô để nổi hơn.

Cô một lần nữa trở lại hot search, thình lình lại nhìn thấy có mấy người qua đường đang thảo luận về cô và Tạ Hành Xuyên rốt cuộc vì sao có thể cùng ở tâm bão 500 năm, thế mà trước giờ lại không có một cái CP siêu thoại nào.

Giản Đào chụp màn hình rồi chia sẻ cho Tạ Hành Xuyên.

Nhặt một quả đào: 【 Bọn họ chế giễu anh không được rồi. 】

Gửi xong cô cũng không chờ anh trả lời, tiếp tục đi lướt Weibo, nửa giờ sau tin nhắn phía trên điện thoại rơi xuống.

Chó họ Tạ: 【 Anh có ổn hay không, em không biết à? 】

Giản Đào đầu óc nóng lên, đột nhiên mệt mỏi rã rời, trốn tránh đáp: 【Ngủ, ngủ ngon. 】

Chó họ Tạ: 【 Đừng ngủ, để anh lên xem được chưa. 】

Cô sợ tới mức lập tức tắt máy điện thoại, nhanh chóng tiến vào giấc ngủ.

Nhưng ngày hôm sau vừa lên đã thấy, trên mặt anh cũng không có chút để tâm nào, chắc là chỉ tùy tiện nói ra, cũng không thật sự để trong lòng.

Chỉ có cô bị dọa chết khϊếp, sợ anh bị kích động rồi thật sự chạy đến phòng của mình

Nghĩ như vậy, có cảm giác bản thân bị chơi, Giản Đào bĩu môi.

Rời khỏi khung trò chuyện với Tạ Hành Xuyên, Chung Di lại gửi tin nhắn đến.

Là một tấm ảnh, Chung Di đang cho cún con ở tiệm ăn đồ hộp, đại loại là đi mở tiệm cà phê thú cưng, đợi không nổi muốn chia sẻ với cô.

Giản Đào nhìn một lát, không chút suy nghĩ lập tức nhắn lại: 【 Trông rất giống Tạ Hành Xuyên. 】

Chung Di: 【? 】

Nhặt một quả đào: 【 Chó không phải đều vậy sao, mỗi ngày đều thè đầu lưỡi ra liếʍ láp khắp nơi. 】

Chung Di trả lời với cái thái độ kỳ quặc, suồng sã đáp: 【 Đây là cậu đang kể cẩu lương cho mình sao? 】

“…”

Phát hiện ra Chung Di hiểu sai ý, cô vội vàng làm rõ: 【 Mình không có ý này 】

【 Vậy ý cậu là hai người hôn môi không thè lưỡi à? 】

【…】

【Mình cũng không nói ý này. 】

Độc thân ba năm rất lâu rồi chưa thấy qua soái ca - Chung Di: 【Ừm.】

Chung Di: 【cnm】

Cảm giác giống như ông nói gà bà nói vịt, Giản Đào tắt di động, trong đầu không khống chế hiện lên một số hình ảnh, kỳ thật cô cũng không nhớ rõ lắm, cô và Tạ Hành Xuyên hình như không đơn giản chỉ hôn môi thôi.

Dưới lầu, tổ đạo diễn đang ở khẩn trương kêu gọi chuẩn bị thu hình, gọi các khách mời tập hợp mang dây thu âm, Giản Đào mặc lại chiếc áo sơ mi màu trắng, bước nhanh xuống lầu.

Không gian lầu 1 chật chội, tổ quay phim, tổ ánh sáng, trợ lý và tổ đạo diễn quay quanh thành một chùm, trông thôi cũng thấy đông người, Tiêu Tiêu đã bị buộc phải ra ngoài trang điểm.

Giờ phút này, cô gõ gõ cửa sổ, xin sự giúp đỡ của Giản Đào: “Chị Tiểu Đào, có thể giúp em lấy cái đĩa CD trên bàn được không, em thật sự không chen vào được.”