Chương 6: Một ý nghĩ liền thành yêu

Thanh Nhai đau tới mức run cả người.

Con người đó! Người phụ nữ đó! Không chỉ đánh tan thiên la địa võng mà anh tỉ mỉ bố trí, mà còn xoa nó thành tro bụi.

Linh lực phun ra không có chỗ trút bỏ, tất cả đều phản phệ, lập tức khiến 18 lỗ trên cơ thể anh đổ máu! Cho dù anh may mắn lột được da, dùng lớp da cũ để chặn lại hầu hết lực phản lại, thì anh vẫn bị thương nặng.

Cái gọi là 18 lỗ chính là chín cặp ống khí trên cơ thể ấu trùng của bướm Phượng, dùng để để hô hấp, còn kiểu có tu vi như hắn, thì ống khí cũng là đường nhỏ để vận hành linh lực.

Tình trạng phản phệ linh lực này, là lần đầu tiên Thanh Nhai trải qua, anh quay đầu nhìn thân hình chật vật của mình, suy nghĩ cực kỳ hỗn loạn: Vì sao anh lại phải tự hỗn loạn chứ?

Bị thương tích đầy mình, đây là kết cục của anh sao?

Linh lực bị đánh tan khi vào vòng luân hồi, kiếp sau, linh lực sẽ không được khôi phục nữa!

Không! Thanh Nhai cuộn thân mình lại, đá lớp da vỡ nát cũ kỹ sang một bên.

Anh không cam lòng! Anh không cam lòng để tu hành hơn 400 kiếp bị hủy trong một khắc!

Anh muốn sống sót! Muốn sống sót! Cho dù lệch khỏi quỹ đạo đúng đắn, anh cũng muốn tiếp tục sống!

Đúng rồi, tuy những sợi tơ đó bị người phụ nữ kia xoa tan, nhưng linh lực vẫn lưu lại trên thân thể cô.

Chỉ cần trước khi những linh lực đó tiêu tán, anh có thể đυ.ng vào thân thể cô, là có thể hạ chú, đánh cắp hơi thở của cô để nuôi dưỡng linh lực của mình.

Máu xanh biếc ào ạt chảy ra từ ống khí, ý thức mong manh còn sót lại Thanh Nhai chính là, hạ chú với người phụ nữ kia.

Anh đau đớn đến nỗi, khi lời khuyên của một con ngài linh lướt qua trong đầu, liền bị anh trực tiếp vứt ra sau.

Con ngài linh kia nói thế này:

Một khi hạ chú đồ vật khác vì mục đích của bản thân, thì sẽ bị lệch ra khỏi con đường tu tiên, chỉ có thể làm yêu.

Yêu linh cũng có thể tránh vòng luân hồi, ở trên sáu cõi, nhưng từ đó về sau, sẽ nhất định phải sống dựa vào người kia. Điều này rất nguy hiểm cho những yêu linh yếu ớt như chúng, bởi vì nếu không hút tinh khí của con người thành công, thì sẽ bị phản lại, đào rỗng. Có vô số trường hợp bị như vậy.

Thanh Nhai đã mất máu quá nhiều, liền mặc kệ, anh cố gắng mà bò lên nắp, cơ thể có hình dạng như phân chim của anh hơi co lại, máu rỉ ra từ ống khí, những nơi anh đi qua đều bị nhuộm một màu xanh lá mạ ảm đạm.

Anh chỉ nằm im giữa hộp, bất động.

Sau một khoảng thời gian không xác định, anh cảm thấy thấy hộp được nhấc lên…