Chương 18: Triền miên suốt đêm

Lần này anh hôn cô rất mạnh …anh chưa từng yêu ai , nhưng ngay phút này trong mắt anh chỉ có một mình Lâm Đường , anh cũng giống như cô chưa bao giờ hôn ai nên kĩ thuật hôn của Lục Dương rất bình thường. Lúc này đây vì du͙© vọиɠ quá mức mãnh liệt , anh làm theo bản năng của một người đàn ông, đầu lưỡi nóng hổi cuốn lấy đầu lưỡi mềm mại của cô , ép cô hoàn toàn chìm đắm trong nụ hôn này, bàn tay to lớn của anh nhẹ nhàng xoa nắn , động tác mỗi lúc càng tự nhiên thành thục .

" ừm " Lâm Đường run lên , toàn thân mềm nhũn .Anh cười ma mị.

" Mới có vậy mà em đã không chịu được " Đường Đường à , còn chưa chính thức bắt đầu đâu, em cần phải chuẩn bị tinh thần đấy !anh ôm cô yêu thương thì thầm.anh đưa ngón tay len lỏi vào nơi mềm mại phía dưới.

Cô không nói năng được gì nữa chỉ biết thở dốc lâu lâu lại phát ra tiếng rêи ɾỉ , say mê áp lên ngực anh . Môi anh trượt dài xuống cổ qua ngực đến bụng phẳng lì ,tìm kiếm đến nơi mềm mại nhất của cô , anh nhìn nơi đó đang chảy ra mật nước ngọt ngào,nhìn rất đẹp, không đợi lâu anh vùi đầu vào nơi mẫn cảm đó ra sức hôn , **** *** điên dại … không ngừng .

Lâm Đường thở gấp hai tay nắm chặt ra giường . Cô thực sự chịu không nổi cảm giác này …người cô ưỡn ẹo khó chịu run rẫy , sau khi nếm được mùi vị ngọt ngào của cô anh cũng muốn cho cô nếm thử mùi vị của chính mình , anh hôn môi cô mãnh liệt.tay cô bấu vào lưng anh cào nhẹ từng vệt …

Lục Dương nắm tay Lâm Đường lại đưa lên miệng hôn từng ngón tay cô . Anh vươn người đưa tay còn lại vớ lấy chiếc còng sắt số 8 anh để trên bàn kế bên , còng hai tay cô lại trên đỉnh đầu…

" Bảo Bối …biết vì sao anh còng tay em lại không ?"

Lầm Đường thấy tay mình bị còng lại khẽ cắn môi tội nghiệp nhìn anh lắc đầu: " em không biết . "

" Tra khảo em …nếu em khai thật sẽ được khoan Hồng " giọng anh khàn đυ.c, hơi thở nóng hổi phả vào mặt cô.

Lâm Đường mơ màng nhìn gật đầu .

" Hôm sinh Nhật anh , em có hẹn với ai … là nam hay nữ …sao em đẩy anh cho Hạ An."

Lâm Đường lắc đầu nũng nịu : " không có …em không có hẹn với ai hết ."

" Vậy em đi đâu ?"

Lâm Đường nức nở : " em …em ra công viên ngồi một mình ."

" Sao lại đẩy anh cho hạ an ?"

" không phải …Em …Em không muốn đâu…nhưng mà . "

Nhìn vẻ mặt ngây thơ vô tội,cố gắng giải thích của cô ,Lục Dương hài lòng , anh cúi đầu , đôi môi mạnh mẽ chặn môi cô lại.

"Ưm…ưm "

Anh biết đây là lần đầu tiên của cô , bản thân anh cũng vậy, anh sẽ nhẹ nhàng yêu thương vì anh muốn cho cô đêm đầu tiên thật đáng nhớ trọng cuộc đời, không chừng chừ nữa …bắp đùi cường tráng tách hai chân cô ra , dịu dàng nói.

“Đường Đường …em rán chịu đau một chút nhé .”

Khi vật to lớn của anh tìm được lối vào , anh trực tiếp đẩy mạnh vào sâu hơn …

" Á … " nước mắt lâm đường vô thức rơi xuống , cảm giác phía dưới như bị rách ra . Đau không chịu được

Trong nháy mắt , cô đã hoàn toàn thuộc về anh . Hai người đã thuộc về nhau . Lục dương hít một hơi thật sâu.

" Đường Đường… ngoan …em thả lỏng một chút đi em …em bóp chặt như vậy anh điên mất thôi . " anh ra sức dụ dỗ , cô thật khít chặt như muốn bức anh .nhìn thấy Lâm Đường nhíu mày rơi nước mắt, nhìn xuống phía dưới nơi hai người đang kết hợp . Lục Dương xót xa hôn lên khắp mặt cô .

" Đau lắm hả em …anh xin lỗi , sẽ không làm em đau nữa ". Lục Dương ôn nhu , quan tâm đến cảm giác của cô , khi thấy Lâm Đường đã không còn đau, anh từng chút từng chút thúc nhẹ nhàng vào trong cô .

Cơn đau qua đi cảm giác được anh lắp đầy khiến Lâm Đường thoã mãn rên lên từng tiếng.

Cả hai như tan chảy . Hoà quyện , đắm chìm trong tuyệt vời này .

" Dương …ưm "

Động tác càng lúc của Lục Dương càng nhanh , đôi môi nhỏ của cô không ngừng rêи ɾỉ , tiếng và chạm cùng tiếng rêи ɾỉ ngày càng khiến người nghe đỏ mặt .

Cảm giác thật tuyệt vời này , Lục Dương muốn mình cả đời trầm luân trong đó không cần thoát ra .

Suốt đêm hết lần này đến lần khác không biết bao nhiêu lần , dược tính trong người Lâm Đường rất mạnh. Nhìn Tay cô bị anh còng đến tội nghiệp, anh mở còng tay cho cô …khi được trả tự do cô ôm lấy anh lúc thì trườn lên người anh tỉ mĩ hôn hít, làn da ,tấc thịt trên người anh . Lục Dương rất thích dáng vẻ này của cô , mặc cho cô thoã thích muốn làm gì thì làm .

Hai người cứ thế triền miên suốt đêm . Lâm đường được anh đưa lêи đỉиɦ không biết bao nhiêu lần , dư âm cao trào qua đi ,Lục Dương dịu dàng hôn lên môi cô , cô gái của anh mềm mại trong vòng tay anh , để cho anh tuỳ ý anh hôn hít …nhìn cô như vậy anh càng yêu cô hơn .

" Đường Đường ơi ?"

Nghe anh gọi mình, Lâm đường muốn nhìn anh muốn trả lời anh nhưng vì quá mệt mỏi mắt cô mở không lên , Lục Dương khẽ cười anh lưu luyến hôn vào má cô , rồi bế cô đi tắm.

Ra giường được anh thay sạch sẽ …nhìn chiếc ra giường còn lưu lại vết đỏ , anh mỉm cười một cái. Lên giường ôm cô vào lòng.Nhìn cô gái nhỏ ngủ trong lòng , anh hôn lên trán cô mỉm cười thoã mãn từ từ chìm vào giấc ngủ .

Chưa ngủ được bao lâu thì trời đã sáng, tiếng chuông cửa reo inh ỏi , đánh thức hai người đang ôm nhau ngủ say .Lục Dương ghét nhất khi ngủ mà bị ai làm phiền, huống chi là đang ôm cô ngủ .dù không muốn nhưng anh cũng phải thức dậy .đang mệt mỏi nhưng lâm đường vẫn bị tiếng chuông ầm ỉ đánh thức.vừa muốn ngồi dậy thì bị anh đẩy nhẹ nằm xuống lại.

" Ngoan …ngủ thêm chút nữa…tối qua em mệt lắm rồi "

Nhắc đến tôi qua , sắc mặt lâm đường đỏ lên , nhớ lại chuyện mình chủ động với anh tối qua .cô xấu hổ kéo chăn che mặt lại , lục dương thấy cô đáng yêu như vậy mỉm cười.

" Em xấu hổ cái gì …cái gì cũng làm rồi,cũng thấy hết rồi…em mau ra đây cho anh …nghẹt thở bây giờ."

" Anh đi mở cửa đi kìa "

Lục Dương mặc đại chiếc quần dài khoe thân trần săn chắc đi ra mở cửa , chuông cửa không ngừng reo lên . Lục Dương mặc mày cau có .

" ra đây…phiền chết đi được …Lục Niệm …sao em lại đến đây?"

" Anh còn hỏi nữa …mẹ bắt em qua đây đưa thức ăn cho anh ."

Lục Niệm hậm hực đẩy anh ra tay xách những hộp thức ăn vào trong .

Lục Dương nghiên người cho em gái vào.