Chương 20: Mỹ nhân kế

Cuộc sống có tình yêu của Lục Dương và Lâm Đường vô cùng hạnh phúc…ban ngày người làm người đi học, tối về quấn quýt lấy nhau …mỗi sáng sớm đi làm đối với Lục Dương vô cùng lưu luyến, anh mong hết công việc để trở về bên cô gái nhỏ của anh …từ ngày nói chuyện yêu đương với cô , anh như trở thành một người khác.

Điều khiến Lục Dương lo sợ là anh thì càng ngày càng già mà cô thì càng trẻ trung xinh đẹp hơn . Mỗi lần đưa cô đến trường đại học thấy rất nhiều chàng trai vừa trẻ đẹp lại rất ưu tú , anh sợ cô sẽ thay lòng bỏ anh . Anh muốn thật nhanh cưới cô về nhà , nhưng Lâm Đường nói cô muốn tốt nghiệp xong đã , anh yêu cô nên nghe theo lời cô.

Lâm Đường càng ngày càng thân thiết với Sở Nghiên và thường xuyên đến nhà chơi.

Lâm Đường đang giúp Sở nghiên trông hai bảo bối , Sở nghiên loay hoay nấu cơm chiều .Lâm Đường rất thích hai bảo bối trình ngôn và trình sa ,cô nghĩ hai nhóc này là hai cực phẩm của chị sở nghiên và anh trình khiêm , ba mẹ đẹp nên con sinh ra đều đẹp , bất giác Lâm Đường nghĩ đến con của cô và Lục Dương sau này sẽ như thế nào sẽ giống cô hay giống anh , tự nghĩ tự làm mình đỏ mặt.

Sở nghiên thấy Lâm Đường cứ chăm chăm chơi đùa vui vẻ cùng hai bảo bối,cô lên tiếng.

" Em thích con nít như vậy thì nói với anh dương…hai người sinh một đứa đi ."

Lâm Đường đỏ mặt có chút ngại ngùng nhỏ nhẹ nói : "Dạ ”

Sau khi Trình khiêm đi làm về . anh có nhiệm vụ trông con và cho con uống sữa .Sở nghiên kéo Lâm Đường vào phòng ngồi xuống bên giường.

" Có chuyện gì vậy chị?"

Sở Nghiên lấy túi đồ ngủ mới mua ra nhìn Lâm Đường: " Chị có cái này muốn tặng em ?"

“Tặng cho em sao ?”

“Ừ …Lâm Đường nè…chị biết là em rất đẹp rồi nhưng em đơn giản thế này thì thiệt cho bản thân mình quá …”

"Em thấy bình thường mà chị …em cũng không có đi đâu nên ăn mặc vậy là được rồi. "

" Chị em mình nghĩ vậy thôi chứ đàn ông họ thấy khác…chị em phụ nữ mình lúc nào cũng phải đẹp, phải thật quyến rũ …đẹp từ ngoài đường đến trên giường cũng phải đẹp …"

Sở nghiên vừa nói vừa lấy hai cái váy ngủ từ trong túi ra : " Hôm qua chị mới mua 4 cái váy ngủ…giờ chị tặng em hai cái ."

Lâm Đường thấy váy ngủ mong manh, mặc thế này thì khác gì không mặc, cô xua tay nói : " Dạ …chị không cần tặng em đâu ạ"

" Em đó …không biết gì hết trơn …đàn ông họ rất thích rất mê người phụ nữ của họ mặc những váy ngủ thế này …em không tin mặc thử xem bảo đảm ông chú nhà em yêu em hơn cho xem. "

Lâm Đường ngại ngùng nói ngập ngừng: " nhưng mà …mặc thế này em ngại quá chị ơi …em không có gan mặc nhưng vậy trước mặt anh ấy đâu ."

" Em không biết thôi trước kia chưa quen em a…chị nghe anh khiêm chồng chị kể , anh dương có rất nhiều cô gái theo đuổi , toàn là những cô gái xinh đẹp, quyến rũ …em đó , phải giữ anh dương cho chặt …bây giờ ngoài đường con giáp 13 nhiều lắm…em cứ tin chị đi mặc váy này vào cho ảnh mê muội em hơn yêu em hơn . Còn muốn giữ người đàn ông của mình em phải chiều phải khiến anh ấy càng ngày càng mê muội. không nghe lời chị đi …mai mốt mất anh Dương rồi , thì em đừng có đến khóc than với chị . "

Lâm Đường nghe sở nghiên nói , cô mù mờ dần dần đã hiểu . Mím môi nhìn hai chiếc váy trên tay .

Khi về đến nhà thì trời tối. Lục Dương vừa nấu cơm tối xong , anh mỉm cười đi lại gần cô

Lâm Đường dấu túi xách đang đựng hai chiếc váy ra sau lưng .

" Em về rồi sao ? Anh định nấu cơm xong qua rước em …thế nào qua đó chơi với hai tiểu quỷ đó thích lắm đúng không?" Anh cưng chiều vừa nói đưa tay nhéo nhẹ cánh mũi cô .

Lâm Đường gật đầu " dạ …hai bé dễ thương lắm , cưng chịu không nổi luôn ."

" Nếu em thích như vậy …thì chúng ta …"Lục Dương vừa nói vừa ghì chặt eo cô sát gần vào anh , cúi xuống định hôn cô.

" Em không thèm nói với anh nữa …em đi tắm đây. " Lâm Đường xấu hổ đẩy anh ra đi lên phòng của mình.

Lục Dương thấy cô xấu hổ như vậy mỉm cười vui vẻ.

Lâm Đường tắm xong cô mặc cái váy của sở nghiên tặng . Nhìn đi nhìn lại trong gương

mặc thế này…nếu để anh thấy được anh nghĩ cô muốn quyến rũ anh muốn làm chuyện đó nữa thì khổ…nhìn trong gương nghĩ một hồi cô thấy không ổn cô vẫn không nên mặc thì hơn …định thay đồ ra thì nghe tiếng Lục Dương gõ cửa.

" Lâm Đường …xuống ăn cơm thôi em ".

" Dạ …em ra ngay " Lâm Đường không muốn để anh đợi liền vớ lấy áo khoác vừa dài vừa dày mặc vào liền đi ra , nhưng cô không hề biết mình mặc như vậy giữa thời tiết nóng thế này thì khiến Lục Dương càng để ý . Thấy cô bước ra trên người mặc như vậy, đi xuống gần bàn ăn anh liền hỏi.

" Lâm Đường …em thấy lạnh sao ?"

Lâm Đường nhìn anh nhìn xuống người mình cô đã hiểu anh muốn nói gì , cô tự nhột liền nói : " Anh dọn cơm ra đi…em đi thay đồ đã . "

Thay đồ , sao lại thay đồ , Lục Dương nghe vậy liền kéo cô vào lòng : " Sao phải thay đồ …không lẽ em mặc đồ gì ở trong mà không muốn cho anh thấy . " anh nói chậm từng chữ nhìn cô .

Vì khuôn mặt anh sát khuôn mặt cô , khiến mặt cô ngày càng ửng đỏ …môi hồng cắn nhẹ , ngại ngùng không giám nhìn anh .

" không có " cô nhỏ giọng trả lời.

Nhìn cô ngọt ngào như vậy.Anh đâu có chịu tha , trong long muốn trêu ghẹo cô một chút.

" Vậy em cởi ra cho anh xem đi …anh mới tin " Giọng anh khàn đυ.c bên tai cô , bàn tay xấu xa từng chút từng chút một muốn cởi bỏ áo khoác ngoài của cô.

Lâm Đường nắm tay anh giữ lại : " Dương . anh đừng như vậy mà . "

" Em như vậy ,anh càng muốn xem bên trong em mặc gì . "

Bàn tay nhỏ bé của cô không đủ sức để ngăn cản bàn tay anh , phút chốc Lục Dương đã cởi được ,áo khoác từ từ trượt qua làn da mềm mại của cô rơi xuống đất .

Khi áo khoác vừa rơi xuống, Lâm Đường mặc như không mặc , da thịt qua lớp vải mỏng manh lộ ra ngoài,liền thấy hơi lạnh cô xấu hổ đưa tay ôm trước ngực . Lục Dương thấy cô ăn mặc như vậy anh nuốt nước bọt, muốn cười nhưng cố nhịn nghiêm mặt nhìn cô cho đến khi Lâm Đường ngại ngùng mặt đầy tội nghiệp .Anh liền không chịu được ôm lấy thân thể cô .

" Sao em lại ăn mặc thế này …hửm "

" Anh …anh không thích sao ?" Lâm Đường non nớt hỏi .

" Ai chỉ em ăn mặc như vậy ? " Lục Dương biết cô gái của anh đơn thuần trong sáng,chắc chắn có ai đó chỉ dậy , chứ không đời nào cô có gan mua và mặc mấy loại váy như thế này.

Lâm Đường ngẩn mặt đang ủng hồng nhìn anh.

" Là …là chị sở nghiên tặng cho em…chị ấy nói đàn ông rất dễ những phụ nữ bên ngoài, muốn được giữ được anh phải chiều anh , muốn được anh yêu nhiều hơn phải mặc như vậy để anh …" Lâm Đường vừa nói đến cả mang tai cũng đỏ theo .

" ưm…ưm " Lời nói chưa nói hết đả bị Lục Dương dùng môi anh chặn lại cướp hết những lời cô sắp nói vào miệng. Nụ hôn của anh như mưa bão khiến Lâm Đường không chống đỡ nổi , cô mềm nhũng đưa tay vòng qua cổ anh ôm lấy anh để được hưởng trọn nụ hôn mãnh liệt từ anh .

Chắc chắn cô gái của anh đã bị cô vợ của trình khiêm dạy hư nữa rồi …hết lời chỉ dạy hay sao mà nói nào là sẽ có người phụ nữ khác chứ …bất cứ ai anh cũng không cần, chỉ cần mỗi Đường Đường nhà anh thôi .Nhưng anh cũng phải để cho cô học hỏi nhiều điều ,chứ lúc nào cô cũng hiểu chuyện cũng ngoan ngoãn như thế này thì thiệt cho cô quá .

Sau nụ hôn dài, anh ôm cô cụng trán vào trán cô thì thầm .

" vậy em có chiều anh không ? Đường đường…"

Lâm Đường đôi mắt lung linh ngấn nước nhìn anh gật đầu.

" Đừng suy nghĩ lung tung , cả đời này , anh chỉ cần 1 mình em thôi , sẽ không có bất cứ ai nữa."

Giọng nói anh ấm áp xoa dịu những suy nghĩ lung tung trong lòng cô . Lâm Đường nhìn sâu vào đôi mắt nóng bỏng của anh : " thật không anh ? Anh sẽ không gạt em chứ ?"

Lục Dương vuốt nhẹ cánh mũi cô : " Anh sẽ không bao giờ gạt em " Anh nhẹ nhàng hôn lên mắt, mũi, nhẹ nhàng cạ môi mình vào môi cô , khiến cả người Lâm Đường run lên mấy lần , bàn tay to lớn của anh lướt qua vòng eo nhỏ xuống đến cái Mông căng tròn …nụ hôn càng lúc càng mãnh liệt…lưỡi anh không ngừng dạo quanh trong miệng cô , đầu lưỡi anh quấn lấy đầu lưỡi cô mυ"ŧ thỏa thích .

" ừm…"

Tiếng rên nhẹ nhàng của cô bật ra …rất quyến rũ … anh vốn không thể nhẫn nại trước hành động quyến rũ của cô , anh cầm tay cô đặt vào nơi đang căng cứng của mình .

" Đường Đường …nó muốn em " Lục Dương khàn khàn giọng.

Miệng lâm Đường há hốc… hai má ửng đỏ như trái cà chua , rút tay về đánh lên vai anh : " Dương …anh thật xấu xa , đáng ghét "

" Xấu xa chỗ nào , đáng ghét chỗ nào , nói anh nghe …hửm "

Trò ơi …Mật ngọt là khiến người ta mê muội là thật… cô ngọt ngào như mật . Lục Dương chịu hết nổi, một lần nữa ngậm lấy đôi môi xinh đẹp của cô, nghiên người nhấc bổng cô lên đặt trên bàn ăn , cơ thể to lớn nóng hổi của anh đè cô xuống bàn . Môi anh tìm kiếm môi cô từ dịu dàng đến cuồng nhiệt. Lâm Đường không kịp nuốt nước bọt ,cô thở dốc …

" Dương …ừm "

" sao em ?"

Anh tốt bụng tha cho bờ môi của cô ,ngậm lấy vành tai cô mυ"ŧ mát và dụ dỗ . Lâm Đường thở hỗn hễnh nghiên đầu né tránh

" Dương …ở đây là bàn ăn…mình về phòng ngủ được không anh ?"

Anh hôn cần cổ trắng mịn của cô .nụ hôn của anh đi qua nơi nào đều để lại dấu vết ửng đỏ . Cả hai đều động tình, anh híp mắt nhìn cô nói.

" Đường Đường …anh muốn ở đây , chúng ta thử làm ở đây đi em "

Lời lẽ nhẹ nhàng mềm mại , Lâm Đường không có cách nào cự tuyệt . Anh biết cô sẽ không từ chối anh đâu.

Lục Dương không cho cô thời gian suy nghĩ .Váy ngủ mong manh bị anh đẩy lên , anh vùi đầu vào ngực cô hôn hít, xoa nắn , bàn tay còn lại đã nhanh chóng cởi ra chiếc qυầи ɭóŧ xinh xắn , bị anh kéo trượt xuống gót chân cô .vùng ngực bị anh ngậm mυ"ŧ một mãn ướt nhẹp .

Lâm Đường ngã đầu ra sau . Nhịn không được bật ra tiếng rên nỉ non .

"Đường Đường …em ướt hết rồi. "

Lục Dương chịu nổi hết nổi , vừa kéo quần anh xuống ,xoay người cô lại tư thế nằm sấp , không báo trước đâm xuyên vào nơi ẩm ướt của cô từ đằng sau .

" a a "

Cảm giác quá tuyệt vời đều khiến cả hai run lên thoã mãn , nơi đó của cô đang siết chặt anh . Tất cả những gì của cô anh đều không muốn bỏ qua . Anh nâng người cô xoay trở lại .cả người cô mềm nhũn ngả vào l*иg ngực anh , hôn lên bờ vai mịn màng , chân cô quấn lấy vòng eo anh ,phía dưới ra vào kịch liệt , Lâm Đường thoã mái rêи ɾỉ.

" ưm… Dương …Em chịu không nổi "

Mỗi động tác ra vào , anh đều dùng sức đâm sâu vào trong cô hơn , âm thanh của cô không không chế được ngày càng trở nên yêu kiều .

Lâm Đường không chịu nổi cảm giác mạnh mẽ mà anh mang đến , quá sức mãnh liệt , cô nỉ non xin tha , Lục Dương nhìn thấy tim cũng tan chảy theo , anh ôm cô ngồi xuống ghế, cả hai cơ thể gắn chặt vào nhau, tư thế này giúp anh càng đâm sâu vào trong cô hơn.

“Đường Đường ơi …anh sắp phát điên vì em mất .” bàn tay anh nâng lấy Mông tròn nâng lên hạ xuống.

Không biết qua bao nhiêu lâu cô chỉ cảm thấy tốc độ của anh tăng nhanh , mỗi lần và chạm đều đâm vào nơi sâu nhất của cô , cao trào quá tuyệt vời , toàn thân hai người run lên …anh phóng thích tất cả vào trong cô .

Lâm Đường xụi lơ trong lòng anh . Để mặc anh ôm hôn , bế cô đi tắm…

Lâm Đường rút ra kinh nghiệm không nên tự mình kí©h thí©ɧ con sói mạnh mẽ này nếu không sẽ có một ngày cô ngất trong tay anh .

1 tiếng sau …Lâm Đường được ăn cơm tối .