Chương 88: Về nước

☆ Chương 88: Về nước

Trong nháy mắt, 1 năm rưỡi trôi qua, Tử Hiên đang không ngừng nỗ lực chân cũng đã bình phục bảy phần, xem như không cần xe lăn nữa, thế nhưng đi trên đường vẫn còn đau, chưa nhấc được mạnh, cho nên cô thường xuyên mang theo bên mình một cây gậy chuẩn bị cho những trường hợp bất ngờ.

Ngày đó như thường ngày Tử Hiên đến bệnh viện tái khám, bác sĩ kiểm tra một lượt sau đó vẻ mặt tươi cười nói với cô rằng không cần mỗi ngày đến bệnh viện nữa, sau này chỉ cần ở nhà hoặc bên ngoài đi lại rèn luyện là được, này so với dự tính thời gian ban đầu sớm hơn rất nhiều, bác sĩ khen Tử Hiên có nghị lực và kiên trì.

Khi biết được tin tức này trước tiên cô nghĩ đến là Vũ Hàm, cô không thể chờ đợi được nữa muốn về nước đi tìm nàng. Ngay khi Tử Hiên vô cùng phấn khởi về đến nhà muốn cùng cha mẹ mình thương lượng chuyện về nước thì lại phát hiện trong nhà không có một bóng người.

Lúc này nhận được điện thoại của Hà mẹ thông báo cô mau đến bệnh viện. Lúc đến nơi chỉ thấy Hà ba suy yếu nằm trên giường bệnh, hỏi chuyện mới biết được hóa ra ông mấy tháng nay lao lực vì công ty, dẫn đến thể lực không chống đỡ nổi, hôm nay ở văn phòng ngất đi.

Bác sĩ nói là là do lo lắng quá độ, kiến nghị ông nghỉ ngơi nhiều hơn, đặc biệt là đã có tuổi, phải chú ý. Nhưng mà ông nói gần đây chuyện của công ty rất nhiều, không thể không ai quản, Hà mẹ cũng chỉ quản lý trên danh nghĩa, mấy phương diện khác bà cũng không thông thạo hết. Mà những người khác thì không tin được, vì thế ông kiên trì muốn xuất viện về chủ trì đại cuộc. Tử Hiên nhìn thấy ba mình như vậy, cuối cùng đưa ra quyết định: "Cha, khoảng thời gian này ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, chân của con đã gần như hoàn toàn khôi phục, cha không phải vẫn hi vọng con đến công ty hay sao, hiện tại cứ để công ty cho con đi"

"Hiên Hiên, con nói thật sao?" Hà mẹ hỏi.

"Cha như thế này, làm con gái hẳn là phải vì cha gánh vác? Mẹ, con đã cân nhắc rồi"

"Nhưng con quên Vũ Hàm còn chờ con đó"

"Con biết, nhưng con nghĩ vẫn nên chờ cha bình phục, cách thời gian ước hẹn hai năm vẫn còn nửa năm nữa, con nghĩ Vũ Hàm sẽ không trách con"

Nói là nói như vậy, thế nhưng Hà mẹ trước sau khó chịu, một mặt bà muốn Hiên Hiên có thể sớm về nước, nghe nói Vũ Hàm đã sinh con gái, tính toán thời gian cũng hơn tám tháng rồi, Hiên Hiên đã bỏ qua thời gian mang thai con gái cũng như lúc nó sinh ra, không đành lòng để nó cứ ở đây mà không thể nhìn thấy con gái trưởng thành.

Nhưng mặt khác chồng mình lại không khỏe, bà cũng không nỡ để ông lao lực vắt kiệt sức vì công ty, lại nói công ty chính là mạng sống của ông ấy, bà cuối cùng cân nhắc một chút, không thể không tán thành cách làm của Tử Hiên.

Sáng sớm ngày hôm sau Hà mẹ và một đổng sự mang Tử Hiên đến công ty tổ chức hội nghị toàn thể, bà giới thiệu Tử Hiên với mọi người, cũng tuyên bố chính thức bây giờ do Tử Hiên nắm quyền Tổng Giám, hết thảy văn kiện phải qua tay cô ký tên mới có hiệu lực.

Lúc các nhân viên còn đang sôi nổi nghị luận, Hà mẹ nói mọi người hãy về vị trí làm việc, lưu lại giám đốc Tracy, nàng chính là người trước đây Hà mẹ nhắc qua, mỹ nữ tóc vàng mắt xanh, lúc Tử Hiên và Vũ Hàm chia tay, Hà mẹ còn muốn giới thiệu nàng cho Tử Hiên.

Bởi vì Tracy lúc trước ở Trung Quốc nên có học tiếng Trung, vì thế Hà mẹ trực tiếp dùng tiếng Trung nói chuyện: "Tracy, Hiên Hiên giao cho cô cẩn thận bồi dưỡng, nó làm không tốt cứ nói ra, không cần kiêng kỵ thân phận của nó"

"OK, không thành vấn đề! Chủ tịch phu nhân, an tâm giao cho tôi"

Chờ Hà mẹ dặn dò xong thì bà trở về bệnh viện chăm sóc cho Hà ba, phòng họp chỉ còn hai người, Tracy đầy hứng thú đánh giá Hiên Hiên một phen.

Đồng thời Tử Hiên cũng thận trọng quan sát người mà mẹ mình hay khen ngợi là một giám đốc mạnh mẽ. Nàng ấy lam phát mắt xanh, cao gầy đầy đặn, tóc vàng uốn lượn, quả nhiên rất phù hợp với hình tượng ngự tỷ, toàn thân toả ra một loại uy hϊếp vô hình.

Hai người nhìn nhau, cuối cùng Tử Hiên bị nàng nhìn muốn nổi da gà, giơ tay ra nói với nàng: "Tracy, sau này xin giúp đỡ tôi nhiều hơn"

Nàng cười bắt tay: "My Boss, hợp tác vui vẻ!"

Dưới sự chỉ dẫn tận tình của Tracy, Tử Hiên cũng dần dần hiểu rõ hoạt động của công ty, thời gian hai tháng khởi đầu cho đến nay cơ bản có thể một mình gánh vác. Hà mẹ thấy như thế lòng bà cũng an định, nghĩ thầm đứa nhỏ này ban đầu nói không thích thương trường, bây giờ nhìn lại cũng rất thông minh, ở phương diện này có chút năng khiếu.

Hai nàng phối hợp vô cùng nhịp nhàng, Hà mẹ lặng lẽ ở nhà chăm sóc cho Hà ba, còn muốn tiêu sái đi du lịch thế giớ, kỳ thực kế hoạch này bọn họ tính rất lâu, chỉ là vướng bận công ty không thực hiện được, hiếm khi con gái chịu ra mặt tiếp nhận, còn không bằng tẩu vi thượng sách.

Bất quá trước khi đi bà để lại tờ giấy nói sẽ nhanh chóng về, dù sao cân nhắc đến việc về nước của Hiên Hiên, không thể để con dâu và cháu gái chờ lâu, nếu không tội này bà gánh không nổi, Hà mẹ vẫn luôn biết chừng mực.

Tử Hiên nhìn tờ giấy đặt ở văn phòng thở dài, cha mẹ cô thì tốt rồi, hất tay rãnh nợ, còn mình thì sứt đầu mẻ trán, so với trước đây làm cảnh sát còn muốn hao tổn tâm trí.

Cũng còn tốt có Tracy trợ thủ đắc lực, Hà mẹ lúc trước còn tìm cho cô một vị thư ký quốc tịch Trung Quốc tên là Tiểu Ngô. Nhưng chuyện khiến Tử Hiên đâu đầu chính là vị giám đốc mỹ nữ Tracy năng lực quá tốt, còn thường xuyên làm một số chuyện khác thường đối với mình.

Giống hiện tại hai người ngồi ở văn phòng nói chuyện phát triển công ty, vừa giảng giải mà Tử Hiên cũng cảm giác được dưới chân mình có cái chân của yêu nghiệt chân dài kia cọ cọ lên chân mình (beta đoạn này mình nghĩ đến một chân dài khác), đây có tính là quấy rối nơi công sở không vậy!

Nhưng ở bề ngoài Tử Hiên im lặng không lên tiếng, lặng lẽ đem chân mình dịch sang nơi khách, đối phương tựa hồ cũng phát hiện động tác của cô, bất quá nàng ta không chỉ không ngại mà còn bắt đầu cười lớn.

"Boss, u are so cute! I like U!" (Boss, cô quá cute nha, tôi thích cô rồi đó)

"Ặc" Tử Hiên nghe nàng nói cà phê trong miệng liền phun ra ngoài, vừa định nắm khăn tay chùi, kết quả Tracy động tác vẫn nhanh hơn cô một bước, giờ khắc này đã cười săn sóc lau miệng cho Tử Hiên.

Tử Hiên lúng túng cằm khăn tay tự mình lau chùi: "Cảm tạ cô ưu ái!"

"Boss, công việc xong rồi, tôi muuốn hỏi cô một vấn đề, cô có phải là les?"

"Ngạch. . . chuyện này có quan hệ gì không?" Tử Hiên cảm thấy bất ngờ.

"Bằng trực giác của tôi phán đoán đúng là thật, bởi vì tôi cũng thế"

"Được rồi. . ."

"Tôi nghĩ tôi có hứng thú với cô, cô có bạn gái chưa?"

"Tôi có lão bà rồi, vì thế cô đừng để ý đến tôi! Làm tốt công việc là được"

"Oa nha, lão bà? Ở đâu ? Chỉ sợ là cô bịa ra thôi! Cô tăng ca mỗi ngày đến muộn, thời gian đều ở cùng tôi, cũng không thấy cô gởi nhắn tin hay gọi điện thoại, tôi không tin!"

"Bởi vì lão bà của tôi ở Trung Quốc, chờ cha mẹ trở về tôi sẽ trở về tìm nàng, hi vọng cô đừng lãng phí thời gian"

Bất luận Tử Hiên giải thích thế nào, Tracy cứ thế không tin, được rồi! Trăm miệng cũng không cãi, nữ nhân này không nhìn thấy người thật sẽ không tin tưởng, kệ nàng đi.

Lúc hai người bọn họ bàn việc, Tiểu Ngô gõ cửa đi vào nói một nhà cung cấp gọi điện đến, hỏi Tử Hiên có muốn tiếp hay không. Tử Hiên vừa nghe tên công ty kia lập tức nói thư ký nối máy nội tuyến vào phòng mình.

"Hello!"

"Hà tổng, chào ngài! Ta là tổng giám đốc VG - công ty Trung Quốc, đều là người Trung quốc, ngài không cần nói tiếng Anh. . ." Đối phương là một giọng nữ dễ nghe.

Sau đó hai người dùng tiếng Trung nói chuyện hồi lâu, qua cuộc đối thoại mới biết đối phương là người A thị nên đặc biệt thân thiết. Sau khi cúp điện thoại Tử Hiên trên mặt tràn trề nụ cười.

"Boss, chuyện gì vui vẻ như vậy ?"

"Tracy, cô không ngại cùng tôi đi Trung Quốc công tác chứ, chúng ta đơn đặt hàng lớn, vì biểu hiện thành ý với đối tác tôi quyết định tự mình đi một chuyến"

"No problem! Tôi 3 năm trước chưa về lại Trung Quốc, thật hoài niệm! Chỉ có cô và tôi sao ?" Tracy ám muội hỏi, đi công tác cái gì, đây là cơ hội tốt để bồi dưỡng tình cảm nha.

"Cô nghĩ quá nhiều, tôi nói Tiểu Ngô đặt vé, ba người chúng ta cùng đi". Tử Hiên trực tiếp đánh vỡ ảo tưởng của Tracy.

Khi Tử Hiên nhận được cú điện thoại kia, càng biết được đối tác là người cùng thành phố với mình và Vũ Hàm trước đây nên cô dị thường kích động. Đối tác nói nếu như không tiện có thể thông qua video call hội nghị, thế nhưng dù sao gặp mặt đàm phán sẽ hay hơn.

Tử Hiên quyết định lấy quyền mưu tư một hồi, vừa vặn mượn cơ hội này về nước tìm Vũ Hàm, nhân tiện tạo cho nàng một niềm vui bất ngờ, nghĩ như thế nên cùng đối tác thỏa thuận sẽ gặp mặt ở Trung Quốc.

Nhớ đến chuyện sắp gặp được Vũ Hàm tâm tình của cô vui mừng khôn tả, gần hai năm, không biết bây giờ nàng ra sao ? Trước đó cô từng nói trước khi gặp mặt hai người sẽ không liên lạc, một mặt là vì muốn thử thách tình cảm xem hai năm sau các nàng có còn như cũ.

Còn nữa chính là tư tâm của riêng bản thân cô, mẹ của Vũ Hàm dù sao không thể chấp nhận hai người, nếu như nói trong vòng hai năm nàng gặp được người nàng yêu, như vậy cô sẽ rút lui thành toàn cho nàng.

Đương nhiên việc Hà mẹ lén lút liện hệ với Vũ Hàm cô cũng không biết chuyện, càng thêm không biết Vũ Hàm bây giờ đã sinh con gái chờ đợi cô trở về.

Ngày này khí trời sáng sủa, Tử Hiên tâm tình sáng sủa như mặt trời Los Angeles, cô ăn mặc một thân quần áo thể thao, đeo kính râm nhấc theo vali hành lý, theo sau là thư ký Tiểu Ngô, còn có một người đang hướng về Tử Hiên, dáng người cao gầy hoàn mỹ khiến người ta phải chảy nước dãi, đúng là giám đốc yêu nghiệt Tracy.

Sau khi lên máy bay, Tracy ngồi bên cạnh Tử Hiên lải nhải một khắc cũng không ngừng lại, còn quấn quít hỏi cô chuyện liên quan đến lão bà của cô, Tử Hiên cảm giác đầu muốn nở to, trừng mắt với nàng ta sau đó che bịt mắt nằm ngủ.

"Boss thật vô vị, cô nói đúng không, Tiểu Ngô?"

"A? Nha! chính xác" Tiểu Ngô đẩy mắt kính nhỏ trên mũi trả lời.

Tracy không nói gì ngồi xuống nhìn hai bên trái phải, một người nề nếp, không hề ra dáng Tổng Giám, một người thư ký cù lần, lạy chúa! Tracy đành đưa ánh mắt nhìn cô tiếp viên hàng không.