Chương 11

Triệu Lỗi lại một lần nữa bắn tinh sau đó đem dươиɠ ѵậŧ rút ra, để Mã Thư Nhã mặc quần áo xong rồi để cô ra ngoài.

Mã Thư Nhã bị đưa lêи đỉиɦ, lúc Triệu Lỗi đem dươиɠ ѵậŧ rút ra cô có chút cảm thấy không có thật, nhưng rất nhanh cô đã mặc xong quần áo, sửa sang lại đầu tóc liền đi ra khỏi văn phòng Chu Hải Huy, trước khi rời đi trước còn nhìn Chu Hải Huy một cái.

“Người này hình như rất thích cậu, nhất định là dương vậy cậu lớn đã chinh phục cô ấy.” Triệu Lỗi nói giỡn nói, tiếp tục vui đùa.

Chu Hải Huy không muốn để ý tới hắn.

Sau đó Triệu Lỗi đi mất, cảm giác hắn tới chính là vì làm chuyện đó.

Hắn lái xe về biệt thự, người Nhất bang bọn họ đều ở gần đây, đều là ở một đại viện quân khu, biệt thự đơn lập, sau khi xe vào đại viện hắn nhìn thấy một người con gái, mông cong, xem qua thì dáng người rất được, lại còn mặc đồng phục cao trung, đi qua đi lại, làn váy bị kéo lên, hai đùi trắng nõn hiện ra trước mắt hắn, làm cho người ta có xúc động muốn phạm tội.

Từ khi nào trong đại viện có học sinh cao trung vậy? Hắn lái xe vượt qua, vượt qua nữ sinh kia, hắn quay đầu nhìn lại phát hiện là một gương mặt quen thuộc, thế mà lại là con ngốc nhà họ Chu.

Còi ô tô vang lên doạ Mạn Mạn giật mình, cô nhìn chiếc xe kia không hiểu vì sao tài xế của nó ấn còi.

Triệu Lỗi mở cửa sổ xe, đầu thò ra, cười đến dịu dàng, “Mạn Mạn…”

Chu Mạn Mạn nhận ra là Triệu Lỗi, đôi tay nắm chặt hai dây ba lô, ấn tượng của cô đối với Triệu Lỗi không tốt, hắn là xấu, cô còn nhớ rõ năm cô mười bốn tuổi bị mẹ đưa đi tham gia vũ hội, cô sợ đông người, vì thế đi đến một cái góc không người.

Không tới năm phút, Triệu Lỗi liền lôi kéo một cô gái đến vị trí góc cô ngồi, rõ ràng bọn họ đều thấy cô, rõ ràng là cô tới trước, nhưng bọn hắn không muốn rời đi, lúc cô muốn đi, Triệu Lỗi uy hϊếp không cho cô rời đi, từ trước đến nay cô nhát gan, Triệu Lỗi khi còn nhỏ liền thường thường bắt nạt cô, tự nhiên cô cũng không dám rời đi.

Hai người rất nhanh làm chuyện ngượng ngùng, cô nghe được người phụ nữ kia phát ra âm thanh giống mèo kêu, còn cầu Triệu Lỗi buông tha cô, Triệu Lỗi chẳng những không buông tha, hơn nữa sau đó còn khiến cho cô ấy kêu to hơn, ghê tởm hơn chính là Triệu Lỗi cho cô gái kia đi, hắn còn lộ dươиɠ ѵậŧ tới gần cô, cười nhạo cô là đứa ngỗ, chỉ số thông minh thấp, hắn còn đánh vào mặt cô, tuy rằng không đau, nhưng đánh người là không đúng.