Chương 2: Học sinh cao trung mới mẻ, đều rất non

𝑬𝒅𝒊𝒕𝒐𝒓: 𝑾𝒆𝒐~

Chương 2: Học sinh cao trung mới mẻ, đều rất non

————————————————————————————

“Thực xin lỗi, em sẽ ăn nhanh một chút.”

Chu Mạn Mạn thời điểm ăn cơm nhanh hơn, không dám nhai liền nuốt xuống, còn không cẩn thận bị sặc, ho khan vài tiếng.

“Thật phiền.” Chu Hải Huy nhìn cô liếc mắt một cái, đứng dậy lấy di động lên lầu.

Người làm khi thấy cô sặc, vội rót nước cho cô.

Chu Mạn Mạn sau khi thoải mái chút mới lên lầu chuẩn bị ngủ trưa.

Thời điểm buổi tối, Chu Mạn Mạn ở phòng chính mình xem TV, cô nghe được thanh âm động cơ xe khởi động, vừa đứng ở cửa sổ sát đất thì thấy, Chu Hải Huy lái xe đi ra ngoài, cô thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Chu Hải Huy đi vào quán bar, bóng đèn lập loè, bên dưới tràn ngập mùi vị thuốc lá và rượu, ở dưới sự kí©h thí©ɧ của cồn cùng cần sa, đám người bắt đầu nhảy nhót thả bay chính mình, vặn vẹo thân mình, tay chân cùng tay chân tiếp xúc, thậm chí đã bắt đầu nụ hôn nồng nhiệt xôn xao lên.

Chu Hải Huy bị nhân viên công tác tiếp đón đến lầu hai, đến chỗ ghế lô đầu tiên, tầm nhìn rất tốt, cũng là những người chuyên chọn ghế lô chọn lựa.

“Anh Huy tới rồi, mau, đêm nay có người mới mẻ, chưa bị khai bao,” hắn bị Triệu Lỗi là anh em thân thiết trong đại viện, đưa một cây xì gà cho hắn, “Anh đây lâu lắm rồi không thao, đêm nay nhưng đến hưởng thụ một phen.”

“Kiềm chế chút, lão già nhà cậu còn chưa về hưu đâu.” Cha Triệu Lỗi là tổng cục trưởng trung ương chính trị có không ít người nhìn chằm chằm, con một của ông tự nhiên cũng sẽ có người nhìn chằm chằm, chỉ cần không nháo lớn, bằng mấy người nhà quan hệ bọn họ, gọi một tiếng tiếp đón, dấu vết đen cũng sẽ biến mất, có một lần Triệu Lỗi đâm đả thương người cuối cùng cũng không có việc gì.

“Sợ cái gì, cha em quản không được em, nhanh đem người lên đây, đem người đẹp mới mẻ chưa bị thao qua lên đây."

Bên cạnh có người cười Triệu Lỗi gấp gáp, bị Triệu Lỗi đá một chân, "Dươиɠ ѵậŧ tôi đang cần dễ chịu được chưa.”

Không đến ba phút, mười cô gái xếp thành một hàng đi vào, đều rất non nớt, nhìn bất quá chưa tới hai mươi tuổi.

"Học sinh cao trung?” Chu Hải Huy hỏi một câu, hút một ngụm xì gà, hơi hơi híp mắt.

“Đúng vậy, hiện tại sinh viên đều không thuần khiết, học sinh cao trung mới mẻ non nớt, một loạt này tất cả đều là còn non, Huy ca anh chọn lựa một cái đi, em chọn một cái, dư lại cho bọn hắn.”

Chu Hải Huy quét ngang liếc mắt một cái, chỉ nhìn đến khuôn mặt xinh xắn của một nữ sinh, "Vậy cô ấy đi.”

“Còn không mau đến bên người Huy ca, anh Huy chọn cô chính là phúc của cô.” Triệu Lỗi tùy tiện quát, ý bảo nữ sinh kia đi tới.

Nữ sinh đi tới ngồi ở bên người Chu Hải Huy, Triệu Lỗi cũng chọn một người.

“Gọi là gì?” Chu Hải Huy hỏi.

“Tiểu Lị.”

"Bao nhiêu tuổi.”

“Mười sáu.”

Mười sáu tuổi, còn rất trẻ tuổi, Chu Hải Huy trong miệng ngậm xì gà, trầm giọng nói: "Rót rượu cho tôi.”

Tiểu Lị lấy một cái ly sạch sẽ rót rượu vang đỏ cho hắn, hầu hạ hắn uống rượu, nghe nói vị này chính là người không thể chọc, chính mình chính là thượng tướng lớn của quân khu chính, tuy còn trẻ tuổi, nhưng quan chức thế nhưng không thấp, lực lượng tư bản chính là đáng sợ như vậy.

Sau khi uống xong một ly rượu, tiểu Lị hiểu chuyện mà ghé vào giữa hai chân hắn, chậm rãi kéo ra khóa quần hắn, bàn tay tiến vào qυầи ɭóŧ hắn, nắm lấy dươиɠ ѵậŧ mềm mại, ngẩng đầu quan sát biểu tình biến hoá của Chu Hải Huy.

Chu Hải Huy biểu tình nhàn nhạt, vẫn luôn ở đó hút xì gà.

“Dùng sức chút.”

Tiểu Lị lập tức tăng thêm lực đạo trên tay, đem qυầи ɭóŧ hắn cởi ra một chút, theo sau cúi đầu ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ hắn, bắt đầu liếʍ láp mυ"ŧ vào.

Chu Hải Huy dươиɠ ѵậŧ rốt cuộc cứng, tiểu Lị dùng đầu lưỡi quấn lấy một quả trứng trong đó, thường xuyên liếʍ vài cái.

Mặt khác bên cạnh đã có một nữ sinh bắt đầu ngồi trên đùi Triệu Lỗi đã, cởϊ qυầи lót cậu

Trong ghế lô một mảnh da^ʍ mĩ, đã có người bắt đầu động tác thao huyệt.