Chương 97: Nuôi dưỡng trúc mã ngạo kiều (22)

Edit: Misa

......

Anh cởϊ áσ sơ mi và quần tây, lộ ra cơ thể trẻ trung, đầy sức sống trong thời kì thiếu niên, tuy nhiên thân hình của anh lại cao gầy, cơ bắp rõ ràng, vòng eo thon nhỏ nhưng rất rắn chắc.

Lý Quân Ly bước vào phòng tắm, đóng cửa, bật công tắc, đứng dưới vòi sen, nước lạnh phun lên gương mặt điển trai cùng thân hình quyến rũ.

Lý Quân Ly nhắm chặt mắt, đứng yên để dòng nước tẩy rửa sạch sẽ. Cảm giác mềm mại và hương thơm nhàn nhạt lưu lại trong tâm trí không tài nào vứt ra khỏi đầu, hô hấp của anh bắt đầu không ổn định, càng lúc càng gấp gáp, anh mở mắt ra, đôi mắt luôn lạnh lùng lúc này hiện lên một tia bối rối.

Khoảng năm phút sau, một tiếng thở hổn hển hơi trầm khàn vang lên từ trong phòng tắm.

Sau ngày hôm đó, Lý Quân Ly bắt đầu cố ý hoặc vô tình tránh né Cố Thiên Ngôn, ở trước mặt cô cũng ngày càng im lặng hơn.

Sau khi vào cấp ba, cả hai vẫn không thể học chung một lớp.

Tuy nhiên, điểm số xuất sắc và ngoại hình nổi bật của họ cũng thu hút sự chú ý của rất nhiều học sinh cùng lớp, chưa kể Cố Thiên Ngôn còn là đại diện cho các tân học sinh phát biểu trong ngày khai giảng.

Trong mắt các bạn nữ cùng lớp.

"À, cậu nói Thiên Nại ấy hả, tớ nghĩ cậu ấy rất giỏi. Đề thi của kỳ thi tuyển sinh trung học năm nay khó như vậy nhưng cậu ấy chỉ bị mất hai điểm phần viết văn."

"Tuy nhiên trên mặt lại không có bất kỳ biểu cảm gì, không hiểu sao tớ cảm thấy có chút lạnh lùng"

"Này, nhìn tính tình của cậu ấy còn tưởng rằng cậu ấy là tiểu thư cơ, nhưng thật ra gia đình của cô ấy cũng bình thường như chúng ta."

"Bạn nam đi học cùng cô ấy rất đẹp trai! Họ là anh chị em hả?"

"Một người là họ Lý và một người là họ Hạ, cậu nghĩ thế nào?"

"Hả? Chẳng lẽ là cùng cha khác mẹ?"

"Có cậu mới cùng cha khác mẹ. Tớ nghe nói hai người họ là thanh mai trúc mã chơi với nhau từ nhỏ đến lớn."

"Ồ, vậy thì tớ có thể yên tâm rồi. Mặc dù thanh mai trúc mã nghe có vẻ rất hay, nhưng nhìn chung cũng rất khó để tạo ra tia lửa(*), thông thường sẽ luôn xuất hiện một cô gái chen ngang vào giữa. Tóm lại, không có kết quả tốt đẹp."

Misa: Ý nói ở đây là khó có thể tiến tới tình yêu.

"Cái quái gì vậy..."

Nhưng ở trong mắt các bạn học nam.

"Không được xếp cùng lớp với cô ta, Lucky."

"Mặc dù cô ta rất xinh đẹp, nhưng đáng tiếc đó không phải là mẫu người của tao. Tao vẫn thích những cô gái hoạt bát và dễ thương hơn."

"Nhìn rất giống một đoá hoa cao lãnh."

"Tao rất muốn hái cô ấy xuống."

"Ha ha, mày bị mù à? Không thấy bên cạnh cô ta luôn có người bảo vệ hoa sao?"

"Này, bọn họ không phải là anh em ruột sao?"

Lý Quân Ly, người vừa nghe thấy những lời này, vẻ mặt u ám đi qua trước mặt họ.

Tất cả các học sinh nam: ... Sao tự nhiên lại cảm thấy hơi lạnh.

Sinh nhật của Lý Quân Ly và Cố Thiên Ngôn diễn ra cùng một ngày.

Vào ngày sinh nhật của họ, Hạ Vân Uyển và Hứa Tĩnh Vi giống như thường lệ đi qua đi lại chuẩn bị rất nhiều thức ăn ngon ở nhà Hạ, đồng thời chuẩn bị hai chiếc bánh dâu tây, nhìn có lẽ rất đơn giản nhưng đây là cách chúc phúc chân thành nhất của họ.

"Cạn ly."

"Cạn ly."

...

Bốn người đứng dậy khỏi bàn ăn, cụng ly với nhau.

"Thiên Nại và A Ly đều đã mười sáu tuổi rồi. Nhớ năm nào tụi nó mới còn nhỏ xíu giờ đã lớn hết rồi. Tớ nhớ rằng mỗi lần sinh nhật của bọn nhóc chúng ta đều tổ chức cùng một chỗ, năm nay cũng như vậy", Hứa Tĩnh Vi mỉm cười nói.

Hạ Vân Uyển cũng cười: "Bởi vì cậu nói sinh nhật của hai đứa đều cùng một ngày, hơn nữa quan hệ của chúng ta còn rất tốt, không bằng tổ chức cùng nhau."

Hứa Tĩnh Vi che miệng cười vài tiếng, "Đúng thật là tớ nói, nhưng cậu cũng biết, lúc còn nhỏ mỗi khi có việc gì A Ly đều nói muốn làm cùng Thiên Nại."

Lý Quân Ly nghe những lời mẹ nói thiếu chút nữa bị sặc một cái, khuôn mặt đỏ bừng hét lên: "Mẹ!"

Hứa Tĩnh Vi giả vờ như không nghe thấy, hỏi Cố Thiên Ngôn, "Thiên Nại, con còn nhớ những việc đã xảy ra khi con còn là một đứa trẻ không?"

Cố Thiên Ngôn ngước mắt lên, nhìn thoáng qua Lý Quân Ly sau đó trả lời: "Con không nhớ rõ."

Lý Quân Ly thở phào nhẹ nhõm, lấy lại vẻ bình tĩnh uống nước trong ly.