Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cất Giấu Ánh Trăng Của Thái Tử

Chương 18

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nếu không phải vì bên cạnh có Thẩm Hạc Chi, có lẽ nàng đã nhảy xuống xe mà chạy đi khám phá từ lâu.

Lạ thay, những lần trước khi tiểu cô nương tỏ ra như vậy, Thẩm Hạc Chi đã sớm nghiêm khắc quát mắng. Nhưng hôm nay, hắn lại không nói một lời, sự dung túng hiếm có của hắn khiến Tần Hoan hạnh phúc ngắm nhìn cảnh sắc suốt cả chặng đường.

Niềm vui của nàng kéo dài cho đến khi xe ngựa dừng lại trước một phủ đệ tráng lệ.

Tần Hoan được tỳ nữ bế xuống xe, trong lòng nàng vẫn ôm chặt con thỏ bông. Nàng ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn dòng chữ trên tấm biển treo trước phủ đệ.

Lúc ba tuổi, phụ thân nàng đã đích thân dạy nàng học chữ, nên chỉ liếc mắt một cái, nàng đã nhận ra ba chữ "Phủ Thái Tử" trên tấm biển ấy.

Đây là nhà của cữu cữu nàng, trong lòng tiểu nàng dấy lên một chút mong chờ, cũng xen lẫn một chút niềm vui thầm kín. Liệu nơi này có thể trở thành nhà mới của nàng chăng?

Nhưng niềm hứng khởi của nàng không kéo dài được lâu. Bởi ngay trước cửa phủ, nàng nhìn thấy một chiếc xe lừa cũ kỹ, trước xe là một người đàn ông đang đứng đợi. Khi nhìn thấy đoàn người xuống ngựa, người đàn ông liền vội vã tiến lên với vẻ mặt vui mừng khôn xiết.

Người đàn ông ấy trông rất xúc động, khuôn mặt đỏ bừng lên, cung kính nói, "Hạ quan Tần Phùng Đức bái kiến Điện hạ."

"Tần đại nhân không cần đa lễ, cô cùng lệnh đệ tình như thủ túc, đại nhân không cần quá khách sáo với cô."

Hai người trò chuyện một hồi lâu, cho đến khi Thẩm Hạc Chi tỏ vẻ không kiên nhẫn, Tần Phùng Đức mới ngừng lại, ánh mắt hướng đến tiểu cô nương phía sau hắn.

Ông ta nở nụ cười thân thiện, trông rất hòa nhã, nói với Tần Hoan: "Đây chắc hẳn là Tần Hoan phải không? Hoan Nhi, con có lẽ chưa nhận ra ta đâu, ta là đại bá của con đây."

Tần Hoan một tay ôm chặt con thỏ bông trong lòng, tay kia nắm chặt lấy cánh tay của Thẩm Hạc Chi, ánh mắt nàng tràn đầy sự bối rối và hoang mang. Dù người tự xưng là đại bá này có nét mặt tương tự phụ thân nàng đến bảy phần, nàng vẫn không thể nào che giấu được cảm giác bất an.

Đôi mắt của tiểu cô nương đã đỏ lên, trong lòng dâng lên một dự cảm chẳng lành.

Quả nhiên, nàng cảm nhận được bàn tay của Thẩm Hạc Chi từ từ gỡ tay nàng ra, giọng nói không cho phép phản bác vang lên: "Tần Hoan, đây là huynh trưởng ruột của phụ thân con, cũng là đại bá của con."
« Chương TrướcChương Tiếp »