Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Cất Giấu Ánh Trăng Của Thái Tử

Chương 50

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thẩm Hạc Chi tuy đã hồi kinh nhiều ngày, nhưng hắn ta luôn ở lại trong cung, hôm nay là lần đầu tiên hai huynh đệ gặp lại sau khi hắn hồi kinh.

Đồng Phúc đích thân chuẩn bị bát đũa cho Chu Hoài, vừa thấy hai chủ tử có vẻ như muốn trò chuyện, hắn ta lập tức bảo toàn bộ bọn tỳ nữ trong phòng lui ra ngoài, bản thân cũng cẩn thận lui về phía sau bình phong, cúi đầu, hai tay khép lại im lặng.

Chu Hoài nhướn mày, vừa cầm chiếc đũa gắp một miếng trúc cuốn, vừa không khỏi tán thưởng: “Không hổ danh là món ăn của ngự trù, món trúc cuốn này quả thực tuyệt vời, cũng chỉ có ngươi, người không biết thưởng thức mỹ vị, mới lãng phí như thế.”

Thẩm Hạc Chi thản nhiên đáp lời: “Ngươi thích thì cứ mang đi.”

Chu Hoài nghe vậy, ngao ngán lắc đầu, “Ta nói thế nào ngươi lại hiểu như thế! Nói chuyện với ngươi thật là vô vị.”

Hắn ta không thèm đôi co thêm, tiếp tục tự ý lấy thêm thức ăn, mãi đến khi uống hết hai bát canh vịt, hắn ta mới buông đũa, đôi mắt lim dim đầy vẻ thoả mãn.

Điều đó khiến Thẩm Hạc Chi không nhịn được, bật cười thành tiếng: “Nếu ngươi đã no rồi, vậy thì đi được rồi.”

Chu Hoài giật mình, mắt trợn lên: “Thẩm Hạc Chi! Ta vừa mới ăn no mà ngươi đã đuổi ta đi, ngươi đối đãi khách nhân kiểu gì vậy? Hay là ngươi kim ốc tàng kiều, sợ ta phát hiện ra nên muốn tống ta đi sớm?”

Chu Hoài lém lỉnh đùa bỡn, nhưng tuyệt nhiên không hề đề cập đến chính sự. Thẩm Hạc Chi thì không có hứng chơi đùa với hắn ta, thẳng thắn nói: “Ngoại tổ phụ bảo ngươi đến.”

Giọng điệu ấy không phải là nghi vấn, mà là một sự khẳng định.

Chu Hoài bị nói trúng tim đen cũng không chút ngượng ngùng, nhún vai cười khẩy: “Việc lập tân hậu là chuyện lớn, làm sao có thể giấu giếm được. Từ khi ngươi rời kinh, đã nhiều lần có người nhắc đến, chỉ là bệ hạ chưa chính thức thừa nhận mà thôi.”

Nghe vậy, Thẩm Hạc Chi đột nhiên bật ra một tiếng cười lạnh. Trong ánh mắt sâu thẳm của hắn hiện lên một sự u ám khó lường: “Còn cần thừa nhận ư? Nếu không có ý định đó, ai dám tự tung tin đồn nhảm này?”

Chu Hoài cũng bỗng chốc trở nên căng thẳng. Chu Hoàng hậu băng hà đã hơn bốn năm, sự ra đi của bà lại trùng hợp đúng vào thời gian Thẩm Hạc Chi bị phục kích và mất trí nhớ. Đến khi hắn được tìm thấy và đưa về kinh, điều đón chờ hắn chính là hung tin về sự ra đi của Chu Hoàng hậu, đến mức hắn không kịp nhìn mặt mẫu thân mình lần cuối.
« Chương TrướcChương Tiếp »