Chương 4: Côn ŧᏂịŧ của chú lớn như vậy, cắm vào nhất định rất sướиɠ

Đây là lần đầu tiên cô hôn môi với người khác, cho nên không vó chút kinh nghiệm nào.

Môi Lục Minh Xuyên hơi lạnh, nhưng lại cực kỳ mềm mại. Kiều Tâm ôm cổ hắn, hết hôn lại hôn, đầu lưỡi non mềm vươn ra ngoài, tìm được khe hở giữa hai cánh môi hắn thì lập tức trượt vào, sau khi chạm đến đầu lưỡi của Lục Minh Xuyên thì Kiều Tâm lập tức dùng lưỡi mình cuốn lấy lưỡi hắn, còn cố ý vừa liếʍ vừa hút để đùa giỡn hắn.

Đôi môi cả hai dần trở nên ướt nhẹp, hơi thở mỗi người đều bắt đầu rối loạn.

Kiều Tâm vừa hôn Lục Minh Xuyên vừa phân tâm đi làm việc khác. Bàn tay cô cũng không hề rảnh rỗi mà bắt đầu trượt xuống từ l*иg ngực đến bụng nhỏ của hắn, cuối cùng dừng lại ở nơi hơi phồng lên, cách một lớp quần âu sờ lên côn ŧᏂịŧ của Lục Minh Xuyên.

Kiều Tâm mới vừa vuốt ve được vài cái, thứ đồ vật kia đã chậm rãi hiện ra hình dạng thật.

Thực sự là đã dài lại còn thô, căng phồng lên thành một đống lớn!

Kiều Tâm ngẩng đầu, môi rời khỏi đôi môi mềm mại lành lạnh như thạch rau câu của hắn. Nụ hôn kết thúc kéo theo một sợi chỉ bạc sáng lấp lánh, nhìn qua có vẻ cực kỳ da^ʍ mỹ.

"Chú Lục, côn ŧᏂịŧ của chú rốt cuộc dài bao nhiêu nha?"

Lục Minh Xuyên cúi đầu nhìn cô, giọng hơi trầm xuống.

“Muốn xem sao?”

“Muốn!”

Kiều Tâm liếʍ liếʍ môi, liếʍ đi vệt nước lấp lánh mà Lục Minh Xuyên vừa để lại ở khóe môi cô.

Lục Minh Xuyên kéo khóa quần âu, sau đó ung dung kéo qυầи ɭóŧ xuống.

Trong nháy mắt, côn ŧᏂịŧ thô to lập tức nhảy ra.

Đúng lúc Kiều Tâm đang cúi người xuống nhìn, dươиɠ ѵậŧ cương cứng lập tức đυ.ng vào gương mặt trắng nõn, nhiệt độ nóng bỏng của nó khiến cả người Kiều Tâm khẽ run lên.

Kiều Tâm mở to hai mắt, nhìn cây côn ŧᏂịŧ thô to trước mặt. Dươиɠ ѵậŧ lớn màu đỏ tím, trên đỉnh còn hơi phiếm hồng, trông có vẻ dữ tợn lại đáng sợ.

Nhưng mà nó quả thật vừa dài lại vừa thô, vừa cứng lại vừa nóng kinh người.

Phần đầu dươиɠ ѵậŧ còn có một cái lỗ nhỏ, lúc này nơi đó đang chảy ra một giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c.

Kiều Tâm hít hít cái mũi nhỏ, thử ngửi một chút mùi vị của thứ đáng sợ này. Dươиɠ ѵậŧ của hắn không có chút mùi khó ngửi nào, chỉ có mùi hương sữa tắm và mùi cơ thể thoang thoảng, ngoài ra còn có một chút mùi tanh nhè nhẹ. Nói chung là không kỳ lạ như cô vẫn tưởng.

“Thế nào? Con vừa lòng không?”

Trên đỉnh đầu vang lên tiếng cười khẽ trêu chọc của người đàn ông.

Không đợi Kiều Tâm trả lời hắn, Lục Minh Xuyên đã nắm lấy cằm nhỏ của cô, khẽ dùng sức khiến cô gái nhỏ mở miệng ra, sau đó ép cô dùng miệng ngậm lấy côn ŧᏂịŧ thô to vào.

“Ưm ——”

Kiều Tâm kêu lên một tiếng, cho dù chỉ ngậm vào phần đầu côn ŧᏂịŧ cũng đủ khiến miệng nhỏ của cô bị lấp đầy, qυყ đầυ đâm sâu vào trong yết hầu của cô, khiến Kiều Tâm bị đâm đến ngả người về phía sau, thiếu chút nữa là ngã ngửa ra luôn.

Cũng may là có bàn tay to của Lục Minh Xuyên giữ chặt gáy cô lại, mới giúp cho cô không ngã xuống đất.

Cho dù côn ŧᏂịŧ vẫn chưa thực sự cứng lên nhưng yết hầu bị lấp kín vẫn khiến cô cực kỳ không thoải mái. Cô cố gắng mở to miệng ra, nhưng mà miệng cô thực sự quá nhỏ, cố gắng hết cỡ cũng chỉ miễn cưỡng ngậm được trọn vẹn phần đầu của cây côn ŧᏂịŧ lớn này, còn hơn phân nửa dươиɠ ѵậŧ thô to vẫn còn lộ ra bên ngoài. Kiều Tâm lúc này thực sự tự mình cảm nhận được một cách rõ ràng, rằng côn ŧᏂịŧ của Lục Minh Xuyên thực sự rất lớn.

Từ góc độ của Kiều Tâm nhìn sang, trên thân dươиɠ ѵậŧ thô to nổi đầy gân xanh, dáng vẻ hung hãn dữ tợn, giống như đang kiêu ngạo mà nhắc nhở cô rằng, nó thực sự có thể thao cô không xuống nổi giường!

Kiều Tâm nghĩ thầm, côn ŧᏂịŧ của chú Lục lớn như vậy, cắm vào bên trong hoa huyệt của cô chắc chắn là sướиɠ lên tận trời!